Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 03/02/2014 21:39
亂後嗟吾在,
羈棲見汝難。
草黃騏驥病,
沙晚鶺鴒寒。
楚設關城險,
吳吞水府寬。
十年朝夕淚,
衣袖不曾乾。
Loạn hậu ta ngô tại,
Ky thê kiến nhữ nan.
Thảo hoàng kỳ ký bệnh,
Sa vãn tích linh hàn.
Sở thiết quan thành hiểm,
Ngô thôn thuỷ phủ khoan.
Thập niên triêu tịch lệ,
Y tụ bất tằng can.
Sau cơn loạn lạc, may mà ta còn đây,
Sống lưu lạc xứ người ta nên khó mà thấy em.
Cỏ úa vàng làm các con ngựa giống không khoẻ,
Buổi chiều chim chìa vôi chịu lạnh ngoài bãi sông.
Quan ải đất Sở xây cất nơi hiểm trở khó qua,
Sông xứ Ngô rộng dễ làm người chết đuối.
Từ sáng tới chiều trong mười năm nay,
Tay áo không lúc nào khô nước mắt.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 04/02/2014 21:39
May còn đây sau cơn loạn lạc
Nơi xứ người khó được thấy em
Cỏ vàng ngựa giống hom hem
Buổi chiều run lạnh lũ chim bên ngòi
Quan ải Sở ôi thôi hiểm trở
Sông xứ Ngô rộng khó vượt qua
Sớm chiều suốt chục năm qua
Lệ lau tay áo khó mà được khô
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 04/05/2015 10:56
Có 1 người thích
Sau loạn anh vất vả,
Quê người khó gặp nhau.
Bãi vắng tu hú lạnh,
Cỏ vàng ngựa nòi đau.
Thành Sở xây hiểm trở,
Sông Ngô nước chảy mau.
Mười năm lệ luôn chảy,
Vạt áo cứ ướt nhàu.