15.00
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt
Thời kỳ: Vãn Đường
6 bài trả lời: 6 bản dịch

Đăng bởi hongha83 vào 11/11/2013 21:49

題齊安城樓

嗚軋江樓角一聲,
微陽瀲瀲落寒汀。
不用憑闌苦回首,
故鄉七十五長亭。

 

Đề Tề An thành lâu

Ô yết giang lâu giốc nhất thanh,
Vi dương liễm liễm lạc hàn đinh.
Bất dụng bằng lan khổ hồi thủ,
Cố hương thất thập ngũ trường đình.

 

Dịch nghĩa

Đứng trên lầu thành bên sông, bỗng nghe một hồi tù và rúc văng vẳng
Trong cảnh trời chiều ảm đạm, rơi từng chút từng chút xuống ánh đèn le lói trên bãi sông
Không cần phải dựa vào hàng lan can, chỉ thêm vướng bận khi phải quay đầu nhìn phương xa
Trường An quê cũ cách xa đây có tới bảy mươi lăm lầu trường đình


Tề An là trị sở của Hoàng Châu đời Đường, nay là thị trấn Hoàng Châu, tỉnh Hồ Bắc. Tác giả làm bài này khoảng năm 841 khi làm thứ sử Hoàng Châu.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Văn Đình, Ngô Như Sâm

Trên lầu nơi bến sông xa
Vẳng nghe một tiếng tù và rúc vang
Rơi rơi giọt nắng chiều vàng
Ngọn đèn le lói lửa tàn bên sông
Trường An hút mắt ngoái trông
Cố hương ngàn dặm nhìn không thấy gì


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn phước Hậu

Lầu sông tù rúc báo từng hồi
Bến nước lạnh trời lặn nhỏ nhoi.
Nếu chẳng vin can đầu khó ngoái
ngóng đình quê cũ bảy lăm ngôi.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Đứng cạnh lầu sông vang tiếng ốc
Bóng chiều thưa thớt rụng bên cồn
Lan can chẳng tựa buồn quay mặt
Muôn dặm trường đình biệt cố hương

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Tiếng tù và trên lầu vừa rúc
Mặt trời chiều đang lúc lặn dần
Nếu không dựa chắc lan can
Cố hương khôn ngóng hai ngàn dặm xa

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Tù và văng vẳng lầu bên sông
Ảm đạm bóng chiều đèn sát cồn.
Xa thẳm ngoái nhìn thêm vướng bận.
Trường đình muôn dặm cách xa thôn.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Đông Phong

Tù và than nghẹn tiếng lầu sông
Nắng nhạt lưa thưa chiếu bãi ngang
Chẳng phải tựa hiên quay cổ mỏi
Cách đây ngàn dặm ấy quê làng.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời