Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Đồng Đức Bốn » Con ngựa trắng và rừng quả đắng (1992)
Đăng bởi Parselmouth vào 16/05/2008 21:02, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 23/02/2024 10:57
Xa một ngày hơn triệu mùa đông
Em bỏ chồng về ở với tôi không
Nỗi nhớ cồn cào như biển.
Nơi em ở tôi đi và đến
Cho tháng ngày em sống bớt cô đơn
Con muỗm xanh trên sóng lúa dập dờn
Hương cỏ dại mãi bên hồ nước đắng.
Tình của em như một trang giấy trắng
Để đến giờ tôi mới viết thành thơ
Tình của em như lối rẽ bất ngờ
Tôi đi đến hút đời không biết mệt
Còn đi đến tận cùng cái chết
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Tháng ngày qua cứ liên miên mùa đông
Tháng ngày qua cứ liên miên mùa nóng
Bao con tàu đã chết chìm trên sóng
Sao mùa về chim ngói chẳng di cư
Những ngày xa không viết một dòng thư
Mà trong mắt vui buồn tươi tắn thế
Càng yêu em càng thương đời rất trẻ
Giọt sương đầu hè nắng hé lúc rạng đông
Trong cuộc đời còn lắm bão nhiều giông
Nhiều người tốt nhưng còn bao kẻ xấu
Trên đất rắn chân đi còn bật máu
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Tôi chẳng tin là trong bão giông
Em cam chịu con tàu chết chìm trên sóng
Như tôi tin là trên cát bỏng
Em như cây xương rồng vẫn hoa
Tôi ở gần tôi lại ở xa
Tim vẫn đập về nơi em nhiều nhất
Bởi tình em tôi tin là có thật
Nên khi buồn tôi cũng viết thành thơ
Và niềm vui có khi đến bất ngờ
Tôi lại hát ru em ngủ
Nhà em ở bên miền quê nhỏ
Bến nước triền sông còn nhớ chỗ ta ngồi
Cỏ nát rồi cỏ mới lại sinh sôi
Hoa cứ gợi một mùi hương đằm thắm
Và tôi tin một ngày gần lắm
Em bỏ chồng về ở với tôi.
Trang trong tổng số 2 trang (12 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hoa cỏ ngày 24/07/2009 02:21
Có 3 người thích
Bài thơ da diết và dữ dội. Cuộc đời đôi khi trớ trêu như thế! "Em bỏ chồng về ở với tôi không?". Chắc chắn là không rồi bởi vì cuộc đời đâu chỉ có hai ta...Đồng Đức Bốn đã mãi mãi đi xa nhưng câu thơ và tiếng lòng khắc khoải của anh thì còn mãi. Đó cũng là tiếng lòng đồng vọng của không ít người chẳng dãm nói ra...
Gửi bởi Camchuongdo ngày 08/08/2009 10:11
Có 2 người thích
Bài thơ đi vào lòng cô gái, dẫu có chồng rồi nhưng khi nghe được câu "em bỏ chồng về với tôi không" vẫn thấy cảm động và trân trọng lắm
Gửi bởi uyendt_ttx ngày 24/11/2009 00:54
Có 2 người thích
Tinh yêu cháy bỏng của những đôi trai gái đã yêu nhau có tính yêu nảy nở trong cuộc sống hoặc đó chỉ là tình yêu đơn phương mà khi một trong hai người vì lí do nào đó mà không đến được với nhau. Nỗi khát khao và muốn có nhau da diết ấy đó là tiếng vọng, tiếng lòng của mỗi con tim có tâm trạng để mơ một giấc mơ ảo vọng! "Em bỏ chồng về ở với tôi không?" sao lại không có ! " Anh bỏ vợ về ở với tôi không?" nhỉ. Có chứ ! Tôi thích nhất đoạn kết của bài thơ :
Cỏ nát rồi cỏ mới lại sinh sôi
Hoa vẫn nở mùi hương đằm thắm
Và tôi tin một ngày gần lắm
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Mặc dù và biết rằng có thể một điều tưởng tuợng ấy không bao giờ có nhưng vẫn có quyền hi vọng để bất chấp tất cả khi họ đến được với nhau.
Gửi bởi thanhqs ngày 27/12/2009 04:46
Có 3 người thích
Với tiêu đề của bài thơ bất cứ ai nghe đến cũng phải sợ .Sợ là phải ,bởi cái lễ giáo của phương đông mình nó kín kẽ lắm !Chao ôi,thế mà Đồng Đức Bốn lại dám :''Em bỏ chồng về sống với tôi không''!Cứ tưởng bài thơ sẽ buồn lắm ,thế mà Đồng Đức Bốn lại cho nó cái trong trẻo và ngọt ngào .Đó là cái hay của bài thơ ,là tài năng của tác giả !
Gửi bởi Chuồn chuồn Ngọc ngày 21/01/2010 08:01
Có 1 người thích
Hay lắm! Người đó đọc chắc xúc động đậy lắm đây
Gửi bởi hyhung ngày 24/03/2011 08:06
Có 2 người thích
Chỉ có thể nói là độc đáo! Và tất nhiên là hay nữa!
Gửi bởi sovacovn ngày 05/10/2011 07:49
Có 4 người thích
Xa một ngày hơn triệu mùa đông
Em bỏ chồng về ở với tôi không
Nỗi nhớ cồn cào như biển
Nơi em ở tôi đi và tôi đến
Cho tháng ngày em sống bớt cô đơn
Con muỗm xanh trên sóng lúa dập dờn
Hương cỏ dại mãi bên hồ nước đắng
Tình của em như một trang giấy trắng
Để đến giờ tôi mới viết thành thơ
Tình của em như lối rẽ bất ngờ
Tôi đi đến hút đời không biết mệt
Còn đi đến tận cùng cái chết
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Tháng ngày qua cứ liên miên mùa đông
Tháng ngày qua cứ liên miên mùa nóng
Bao con tàu đã chết chìm trên sóng
Sao mùa về chim ngói chẳng di cư
Những ngày xa không viết một dòng thư
Mà trong mắt vui buồn tươi tắn thế
Càng yêu em càng thương đời rất trẻ
Giọt sương đầu hè nắng hé lúc rạng đông
Trong cuộc đời còn lắm bão nhiều giông
Nhiều người tốt nhưng còn bao kẻ xấu
Trên đất rắn chân đi còn bật máu
Em bỏ chồng về ở với tôi không?
Tôi chẳng tin là trong bão giông
Em cam chịu con tàu chết chìm trên sóng
Như tôi tin là trên cát bỏng
Em như cây xương rồng vẫn hoa
Tôi ở gần tôi lại ở xa
Tim vẫn đập về nơi em nhiều nhất
Bởi tình em tôi tin là có thật
Nên khi buồn tôi cũng viết thành thơ
Và niềm vui có khi đến bất ngờ
Tôi lại hát ru em ngủ
Nhà em ở bên miền quê nhỏ
Bến nước triền sông còn nhớ chỗ ta ngồi
Cỏ nát rồi cỏ mới lại sinh sôi
Hoa cứ gợi một mùi hương đằm thắm
Và tôi tin một ngày gần lắm
Em bỏ chồng về ở với tôi.
(Đồng Đức Bốn)
Gửi bởi Nguyễn Thị Phuc An ngày 04/11/2011 07:16
Có 2 người thích
Câu cuối bài thơ này không thể có chữ không được vì sẽ mâu thuẫn với câu liền ở trên.
" Và tôi tin một ngày gần lắm
Em bỏ chồng về ở với tôi"
Gửi bởi Vanachi ngày 14/11/2011 22:45
Có 1 người thích
Xin bạn cho biết bản in trên nằm trong sách nào.
Cảm ơn bạn.
Gửi bởi Nguyễn Thị Phuc An ngày 16/11/2011 05:55
Có 1 người thích
Tôi chỉ đọc bài này trên thi viện, nhưng về logic thì câu cuối không thể có chữ "không" . Câu trên của bài thơ là "Và tôi tin một ngày gần lắm" Đã tin thì không thể nào lại còn hỏi không nữa mà chỉ có thể là:
"Và tôi tin một ngày gần lắm,
Em bỏ chông về ở với tôi"
Từ ngữ tiếng Việt không thể mâu thuẫn như vậy được.
Trang trong tổng số 2 trang (12 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối