Đề Trấn Vũ quán

Thiên cổ Long Biên vượng khí tồn,
Thặng lưu bảo sát toạ Thiên Tôn.
Kỷ hồi tang hải kinh trần mộng,
Trường đắc phong vân hộ pháp môn.
Thần kiếm tinh lưu ba thượng hạ,
Hàn chung sương lạc nhật hoàng hôn.
Tích kim hưng phế vô cùng sự,
Nhất thuỷ hồng cừ tiếu bất ngôn.


Bài thơ này hiện còn lưu giữ ở bái đường ngôi đền Quán Thánh, Hà Nội.

Trấn Vũ quán ( 21.043,105.837): Đền Quán Thánh tên chữ là Trấn Vũ quán 鎮武觀, là đền thờ Huyền Thiên Trấn Vũ, là một trong bốn vị thần được lập đền thờ để trấn giữ bốn cửa ngõ thành Thăng Long khi xưa (Thăng Long tứ trấn), nằm ở cạnh Hồ Tây, được khởi dựng năm 1012 đời Lý Thái Tổ (1010-1028). Quán là nơi hành đạo trong Đạo giáo, tương tự như chùa trong Phật giáo. Nơi đây cũng từng là một trong bốn Đạo quán lớn của Đạo giáo ở Thăng Long. Đời Nguyễn, vua Minh Mạng khi ra tuần thú Bắc Thành cho đổi tên đền thành Chân Vũ quán 真武觀, nhưng bức hoành trong bái đường vẫn ghi là Trấn Vũ quán 鎮武觀. Hiện nay đền nằm ở số 190 phố Quán Thánh, quận Ba Đình, Hà Nội. Mặc dù đây là một đạo quán và cũng là đền thờ, nhưng một số người còn quen gọi là chùa (tự) hay miếu. Nhiều người còn gọi nhầm là đền Quan Thánh, chữ thường được người Trung Quốc dùng để chỉ đền thờ tướng Quan Vũ (tức Quan Vân Trường) nhà Thục Hán.

Nghi môn đền Quán Thánh đầu thế kỷ 20
Hình: Nghi môn đền Quán Thánh đầu thế kỷ 20

Đền Quán Thánh ngày nay
Hình: Đền Quán Thánh ngày nay



[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Tiên Đàm Nguyễn Tường Phượng

Vượng khí Long Biên vẫn hãy còn
Đài cao ngồi ngự đức Thiên Tôn
Mấy hồi dâu bể kinh trần mộng
Còn mãi gió mây chốn pháp môn
Bóng kiếm lóng trên làn song bạc
Chuông chiều, sương xuống buổi hoàng hôn
Đến nay còn, mất bao nhiêu việc
Một đoá sen cười chẳng phát ngôn...


tửu tận tình do tại
14.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Vượng khí Long Biên vạn thuở còn,
Đài cao ngồi ngự vị Thiên Tôn,
Mấy hồi dâu bể kinh đời mộng,
Mây gió còn hoài chốn pháp môn.
Thần kiếm xuống lên làn sóng bạc,
Sương rơi chuông lạnh trời hoàng hôn.
Đến nay hưng phế vô cùng việc,
Một đoá sen hồng cười chẳng lời.


15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời