Con chữ vác thơ lở loét trườn qua trái núi dị tật
bẻ cong chùm thanh âm ngọng ngịu / đàn hồi / đùn hơi
bủa vây cuộc trốn tìm vết thó dưới chân ngày tiệm cận
tôi dẫn độ xác mình
dẫn độ chiêm bao quá biên trường ảo ảnh
lời bạt tự xác
cánh đồng ôm cơn thấp khớp tự xác
ngùn ngụt tia mắt rỗng xương

Đời ru mộng mị
tôi ru những mộ phần
ngả nghiêng pho ca từ truỵ khô dục ý
gặm nhấm ý đồ / tội đồ / trắng xoá tiền đồ
nét chữ, mô từ giẫm đạp lên nhau chui vào góc khuất tự kỷ
cảm thức lạm đục tinh cầu kết tủa
ngày? người? thiện tâm? và ba chấm?
tôi biên tập những dấu lặng đau đời

Đêm xối vào thinh không một cơn mưa nóng
thời gian đậu trên sợi khói thuốc tẻ nhàu
ngọn bút cứng câm
giọt mực té lăn trong cơn đau trở dạ
tôi dọn lại những câu thơ quá lứa
té ra
phù ngôn làm cuộc cách mạng thuỷ tinh
tôi hấp tấp [gom] / [nhặt] / [cưu mang]
tôi vớt tôi từ vực chữ
tôi se chữ
ý tưởng trồi sinh.