Thơ » Trung Quốc » Tấn » Đào Tiềm
Đăng bởi Tĩnh Ngọc vào 04/12/2021 15:53
東方有一士,
被服常不完;
三旬九遇食,
十年著一冠。
辛勤無此比,
常有好容顏。
我欲觀其人,
晨去越河關。
青松夾路生,
白雲宿檐端。
知我故來意,
取琴為我彈。
上弦驚別鶴,
下弦操孤鸞。
願留就君住,
從今至歲寒。
Đông phương hữu nhất sĩ,
Bị phục thường bất hoàn;
Tam tuần cửu ngộ thực,
Thập niên trứ nhất quan.
Tân cần vô thử bỉ,
Thường hữu hảo dung nhan.
Ngã dục quan kỳ nhân,
Thần khứ việt hà quan.
Thanh tùng giáp lộ sinh,
Bạch vân túc diêm đoan.
Tri ngã cố lai ý,
Thủ cầm vi ngã đạn.
Thượng huyền kinh biệt hạc,
Hạ huyền thao cô loan.
Nguyện lưu tựu quân trụ,
Tòng kim chí tuế hàn.
Phía đông có một danh sĩ,
Quần áo thường rách nát.
Ba tuần chỉ ăn chín bữa,
Nón cũ đã đội mười năm.
Cần cù không ai sánh kịp,
Thường xuyên tươi cười.
Ta muốn đi gặp người này,
Sáng sớm đã đi ải Việt Hà.
Ven đường mọc đầy t ùng xanh,
Mây trắng ghé trước cửa.
Biết ta cố tình đến,
Mang cầm ra đàn cho ta nghe.
Trước đàn bài Biệt Hạc Thao,
Sau đàn bài Song Phượng Ly Loan.
Muốn ở lại nơi này cùng người,
Từ này đến lúc tuổi xế chiều.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Phía đông có kẻ sĩ,
Quần áo chẳng thường đầy;
Ba tuần ăn chín bữa,
Mười năm mũ chẳng thay.
Cần cù ai sánh được,
Mặt hớn hở hằng ngày.
Ta muốn thăm người ấy,
Sớm qua ải Việt Hà.
Ven đường tùng xanh biếc,
Dưới hiên mây trắng bay.
Biết ta đến thăm viếng,
Vì ta đàn khúc này.
Trước lìa đôi cánh hạc,
Sau mặc loan một mình.
Nguyện cùng Người ở đấy,
Từ nay đến trăm năm.