Thơ thành viên » Đào Quang » Trang thơ cá nhân » Thơ tình
Cứ bị nhớCứ bị thươngCứ bị vương vấnVấn vương một đờiCứ bị lưu luyến khôn nguôiCứ thầm khắc khoải mong người ghé quaTrăm năm trong cõi Ta BàLàm sao giải thoát cho ta ái tình.