Thơ » Trung Quốc » Vãn Đường » Ôn Đình Quân
Đăng bởi hongha83 vào 15/10/2008 01:00
荒戍落黃葉,
浩然離故關。
高風漢陽渡,
初日郢門山。
江上幾人在,
天涯孤棹還。
何當重相見,
樽酒慰離顏。
Hoang thú lạc hoàng diệp,
Hạo nhiên ly cố quan.
Cao phong Hán Dương độ,
Sơ nhật Dĩnh Môn sơn.
Giang thượng kỷ nhân tại,
Thiên nhai cô trạo hoàn.
Hà đương trùng tương kiến,
Tôn tửu uỷ ly nhan.
Lá vàng rơi rụng ngoài biên ải hoang vu
Nhất quyết rời khỏi cửa ải ra đi
Qua gió lộng trên cao đi đến Hán Dương
Ngày hôm sau tờ mờ sáng là đến núi Dĩnh Môn
Trên sông còn có bao nhiêu người ở đây nhỉ
Cõi trời kia có chiếc thuyền lẻ loi trở về
Nên lúc nào được gặp mặt lại nhau nhỉ
Bình rượu an ủi nét mặt u sầu của người ly biệt
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hongha83 ngày 16/10/2008 01:00
Đồn hoang đang rụng lá vàng
Ải xưa khảng khái rộn ràng ra đi
Hán Dương gió lộng bến bờ
Dĩnh Môn vầng nhật vừa nhô khỏi rừng
Mấy người còn lại trên sông?
Mái chèo đơn lẻ bềnh bồng cõi xa
Gặp nhau lại biết bao giờ
Ngại nhìn mặt nhắp chén khà biệt ly.
Gửi bởi hongha83 ngày 16/10/2008 01:17
Đồn quạnh lá vàng rơi
Quê xưa quyết chí rời
Hán Dương theo cánh gió
Sính Lĩnh rạng chân trời
Ai ở ngoài sông nước
Thuyền về chốn diễn khơi
Bao giờ còn gặp gỡ
Chén rượu trút sầu vơi
Lá vàng rơi cạnh đồn hoang,
An nhiên rời chốn ải quan lên đường.
Gió lồng trên bến Hán Dương,
Dĩnh Môn nắng sớm vương vương núi đồi.
Trên sông còn lại bao người,
Cánh buồm cô quạnh cuối trời về đâu.
Bao giờ mới gặp lại nhau,
Chén nồng an ủi, từ nay xa rồi.
Hoang thú lá vàng rụng,
Vui rời đồn cũ ngay.
Hán Dương bờ gió lộng,
Ác ló Dĩnh Môn này.
Bườm lẻ, chân trời lại,
Trên sông còn mấy ai ?
Bao giờ ta hội ngộ,
Rượu tiễn khiến chau mày.
Gửi bởi phuhoang4142 ngày 03/04/2012 09:08
Lá vàng đồn thú rơi
Ải cũ thản nhiên rời.
Gió Hán Dương vừa lộng
Dĩnh Môn núi rạng trời.
Trên sông còn mấy kẻ ?
Thuyền lẻ về từ khơi!
Gặp lại bao giờ nhỉ ?
Thương người đi, rượu vơi!
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 22/05/2015 17:59
Đồn cô quạnh, lá vàng rơi,
Một lòng đã quyết xa rời ải xưa.
Hán Dương lồng lộng gió đưa,
Sính Dương mặt nhật mới vừa nhô lên.
Sông, bao người hiện ở trên,
Thuyền về xa tít ở bên chân trời.
Bao giờ gặp gỡ vui cười,
Nâng ly, ly biệt, cho vơi nét sầu...
Gửi bởi Nhất Nguyên ngày 23/11/2015 06:30
Lá vàng rụng hoang vu quân trại
Rời cố hương khí khái hiên ngang
Gió cao thổi bến Hán Dương
Sớm ra đã tới Dĩnh Môn sơn rồi
Trên sông nước ai người còn lại
Nơi chân trời lẻ mái chèo về
Biết ngày nào lại gặp nhau
Cùng nâng chén rươu rũ sầu chia ly.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 20/06/2016 00:05
Nơi đồn hoang lá rơi vàng võ
Dứt khoát rời ải cũ lên đường
Gió cao nơi bến Hán Dương
Ló từ núi Dĩnh vầng dương lên dần
Còn bao kẻ theo chân tiễn biệt
Thuyền cô đơn mải miết chèo đi
Bao giờ gặp lại một khi
Nâng ly an ủi biệt ly héo sầu.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 27/03/2019 14:45
Đồn hoang lả tả lá vàng
Xăm xăm rời chốn cố quan lên đường
Ào ào gió bến Hán Dương
Vầng hồng trên đỉnh Dĩnh Môn ló rồi
Bên sông còn lại mấy người
Lênh đênh một chiếc thuyền côi chân trời
Bao giờ gặp lại người ơi
Cùng nâng chén rượu cho vơi nét mày
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 15/06/2021 11:59
Lá vàng rơi rụng ải hoang,
Quyết rời khỏi ải lên đàng đi ngay.
Hán Dương gió lộng cây lay,
Hôm sau mờ sáng qua ngày Dĩnh Môn.
Bao người còn ở trên sông,
Chân mây nhô nhấp thuyền đơn quay đầu.
Lúc nào được gặp mặt nhau?
Rượu nâng an ủi nét sầu biệt ly.
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối