Đăng bởi tôn tiền tử vào 04/09/2018 11:00
故鄉飛鳥尚啁啾,
何況悲笳出塞愁。
青冢埋魂知不返,
翠崖遺跡為誰留。
玉顏自古為身累,
肉食何人與國謀。
行路至今空嘆息,
岩花澗草自春秋。
Cố hương phi điểu thượng chu thu,
Hà huống bi già xuất tái sầu.
Thanh trủng mai hồn tri bất phản,
Thuý nhai di tích vị thuỳ lưu.
Ngọc nhan tự cổ vi thân luỵ,
Nhục thực hà nhân dữ quốc mưu.
Hành lộ chí kim không thán tức,
Nham hoa giản thảo tự xuân thu.
Con chim bay rời quê còn kêu chim chíp
Huống lại đi ra ngoài biên ải nghe tiếng già buồn
Vùi hồn trong Thanh chủng biết là không về
Vì ai mà để dấu tay lại ở Thuý nhai
Từ xưa sắc đẹp làm luỵ đến thân
Người ăn thịt, những ai lo cho nước
Nay qua đây không khỏi than thở
Hoa đồng cỏ nội khắc tự sinh ra và tự lụi tàn
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 03/09/2018 11:00
Chim xa đất cũ cũng kêu hoài
Huống tiếng già buồn ở cõi ngoài
Thanh chủng gửi hồn không trở lại
Thuý nhai in dấu để vì ai
Luỵ thân mặt ngọc từng nhiều gái
Lo nước lộc dầy đã mấy trai
Qua đó đến nay than thở mãi
Cỏ hoa trời khắc tự tươi phai
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 15/03/2019 09:36
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 07/07/2020 13:47
Chim rời quê cũ tiếng buồn thay
Biên ải kèn vang não dạ người
Thanh trũng hồn vùi, về khó được
Thuý nhai dấu để, cũng vì ai
Xưa nay mặt ngọc thân thường luỵ
Nào kẻ cân đai cứu giúp đời
Giờ bước qua đây thêm cám cảnh
Hoa đồng cỏ nội sắc pha phôi