Tặng trường Chu Văn An
Cây ở vườn trường, lá vẫn non xanh
Mái tóc tơ xanh, bây giờ đã bạc
Sân trường nắng, trống trường xa lăng lắc
Tôi quay nhìn chớp mắt tuổi thơ tôi
Phấn trắng bảng đen, háo hức chân trời
Tất cả đó mà không còn đó nữa
Phấn vẫn trắng, bảng vẫn đen chỉ lòng tôi hăm hở
Đã lắng dần theo năm tháng dồn xô
Trang vở đời tôi giờ đã bộn bề
Mực viết nhiều màu, chữ thêm chữ chữa
Chuyện buồn chuyện vui, phập phồng quên nhớ
Thơ viết trăm bài vẫn chữ năm xưa
Cái ảo của đời, cái thật của thơ
Chữ của năm xưa, hồn của bây giờ
Trở lại trường xưa viết bài thơ mới
Trang chữ hay mình, ai đang nằm mơ
Đi hết thời tuổi trẻ
Một mai tôi tuổi già
Tôi sẽ buông tất cả
Tính toan lẫn nỗi buồn.
Tìm một chỗ bình yên
Như mình hằng ước muốn
Quẳng đi bao phiền muộn
Cho nhẹ vơi tâm hồn.
Thong thả ngắm hoàng hôn
Trong những khi rảnh rỗi
Thấy mình đâu đến nỗi
Thiệt thòi hay kém may.
Rồi ngày trôi qua ngày
Sống cuộc đời đơn giản
Lòng điềm nhiên thanh thản
Khó khăn nào đáng chi.
Hạt bụi nhỏ đáng gì
Phải so đo, hơn thiệt
Từng ngày cho tôi biết
Mỉm cười để an nhiên!
Tiền Giang 10/01/2018