Trang trong tổng số 84 trang (839 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [76] [77] [78] [79] [80] [81] [82] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Phạm Thôn Nhân

Chào CÔ GIÁO HIẾU LỄ-KO. Trước đây học trò nhầm chào cô bằng THẦY!
Học trò xin trả bài:

                 KHÚC TỲ BÀ

                  Khúc tỳ bà
                  Bến Tầm Dương,
                  Tiên sinh họ Bạch xót thương khúc đàn.(*)

                  Khúc tỳ bà
                  Tình chứa chan,
                  Dạo chưa thành khúc đã mênh mang tình...

                  Khúc tỳ bà
                  Lúc lặng thinh,
                  Vô thanh mà lại hữu hình hữu duyên...

                  Tỳ bà,
                  bốn dây vang lên,
                  Khúc như lụa xé trắng miềm nước trăng...

                  Tỳ bà,
                  Nửa giọt nghe chăng!
                  Lạc đêm giấc mộng tơ giăng giăng buồn!
                       ……………………………………………….

                  (*) Bạch Cư Dị - nhà thơ lớn đời Đường,
                   tác giả" Tỳ bà hành" nổi tiếng.

.
Thiên trường địa cửu vô chung tất
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Đăng Thuyết

Kính chào sư phụ!
Sáng mở trang của HL thấy bài thơ thầy viết em đọc và vô cùng xúc động bài thơ thật hay và nhất là quá đúng với hoàn cảnh của HL.Sống ở cái vòm trời ngột ngạt này,được một tri kỷ hiểu ta thông cảm thương yêu ta đến tận cùng quả là có chết cũng mát ruột mát gan...

"Khúc tỳ bà /Tình chứa chan /Dạo chưa thành khúc đã mênh mang tình'"
Câu thơ thật đẹp.Đẹp ở chỗ khúc nhạc chưa hoàn chỉnh nó đã có sức lôi cuốn lan toả diệu kỳ bất tận đọc cái âm hưởng này thiết nghĩ tiếng đàn muốn phá vỡ tất cả nhừng gì gò bó bên trong và không gian ngay cạnh nó.
Thật bất ngờ ở khổ thơ thứ ba có lẽ khổ này em thích nhât, thầy đã hiểu rất sâu sắc bạn của mình ,một khổ thơ tả cái hoàn toàn tĩnh yên lặng (câm) mà đằng sau của nó là cả một bầu trời thơ mộng thấm đẫm tình người tính khái quát rất cao rất tài hoa rất nhân văn.

"Khúc tỳ bà /Lúc lặng thinh /Vô thanh mà lại hữu tình hữu duyên"
Tuyệt, thật tuyệt không thể nói gì hơn được nữa thầy hiểu HL thật sâu sắc...

Khổ thơ thứ tư là lúc tính cách tài hoa của tỳ bà được đấy đến cao trào
rất mãnh liệt rất quyết liệt hình như tiếng đàn không chịu khuất phục bất cứ một trở ngại nào...nó làm cho trăng gió cũng phải trắng và nhoà nhạt đi...

"Tỳ bà /Bốn dây vang lên /Khúc như xé lụa trắng miền nước trăng"

Đặt từ( Xé) ở câu này rất đạt một tiếng xé mảnh sắc đau trong cả nghĩa bóng và nghĩa thực ...Nhìn tổng thể bài thơ phải nói rằng tác giả đã hoá thân vào bài viết mới có được những dòng thơ hay và thực đến nao lòng.không thể nói gì hơn rất cám ơn thầy đã cho đọc giả có những phút thăng hoa và mến mộ.Kính chúc thầy SK và có nhiều bài thơ hay
ĐT
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Đăng Thuyết

SÉT TRÁI MÙA

Trái mùa!
Sét đánh rạn đêm
Động trời cơn khát
Ngủ quên...ngỡ ngàng

Cửa lòng
Đốm lửa nhen sang
Lao xao giọt nắng
Hanh vàng cuối thu

Rèm xưa
Tan bóng mây mù
Sóng thần thổn thức
Lời ru gọi tình

Má hồng
Nhuộm ánh bình minh
Cánh buồm rực rỡ
Tạc hình bến mơ

Xế chiều
Trót ngửa hồn thơ
Thuyền duyên mắc cạn
Đường tơ vội vàng

Bão cuồng
Đêm tắt ngày sang
Ngất trong tiếng sét
Bàng hoàng...từng đêm...

ĐT:27-10-2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Đăng Thuyết

HỒN ĐÁ ĐỒNG VĂN (1)

Đưa em
Lên Mả Pì Lèng
Vượt sông Nho Quế đá chen bản Mèo
Cổng Trời!
Dốc đứng cheo leo
Đá lăn lóc đá mây trèo đầu mây
Thung sâu
Nắng nuốt đường cầy
Sống trên lưng đá tàn thây đá vùi
Áo chàm
Vắng bóng bờ vui
Mồ hôi trĩu lệch vai gùi núi xa
Bơ vơ
Lạc ánh trăng ngà
Đồng Văn Mèo Vạc sao sa mặt đường
Bơi trên
Bể đá tìm sương
Quyền uy uẩn khuất
Nhà Vương Chí Sình (2)
Chờn vờn Quản Bạ Yên Minh
Khau Vai thổn thức chợ tình đá đeo
Chênh vênh
Bản đá ngang đèo
Hồn chìm trong đá
Trời cheo
Mặt người...!

9/5/2010

(1)Đồng Văn thuộc tỉnh Hà Giang
(2)Vương Chí Sình là vua của người Mèo là đai biểu quóc hội k 1+2
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hieule

Phạm Thôn Nhân đã viết:
Chào CÔ GIÁO HIẾU LỄ-KO. Trước đây học trò nhầm chào cô bằng THẦY!
Học trò xin trả bài:

                 KHÚC TỲ BÀ

                  Khúc tỳ bà
                  Bến Tầm Dương,
                  Tiên sinh họ Bạch xót thương khúc đàn.(*)

                  Khúc tỳ bà
                  Tình chứa chan,
                  Dạo chưa thành khúc đã mênh mang tình...

                  Khúc tỳ bà
                  Lúc lặng thinh,
                  Vô thanh mà lại hữu hình hữu duyên...

                  Tỳ bà,
                  bốn dây vang lên,
                  Khúc như lụa xé trắng miềm nước trăng...

                  Tỳ bà,
                  Nửa giọt nghe chăng!
                  Lạc đêm giấc mộng tơ giăng giăng buồn!
                       ……………………………………………….

                  (*) Bạch Cư Dị - nhà thơ lớn đời Đường,
                   tác giả" Tỳ bà hành" nổi tiếng.

.[/quote]

Kính chào sư phụ!
Sáng mở trang của HL thấy bài thơ thầy viết em đọc và vô cùng xúc động bài thơ thật hay và nhất là quá đúng với hoàn cảnh của HL.Sống ở cái vòm trời ngột ngạt này,được một tri kỷ hiểu ta thông cảm thương yêu ta đến tận cùng quả là có chết cũng mát ruột mát gan...

"Khúc tỳ bà /Tình chứa chan /Dạo chưa thành khúc đã mênh mang tình'"
Câu thơ thật đẹp.Đẹp ở chỗ khúc nhạc chưa hoàn chỉnh nó đã có sức lôi cuốn lan toả diệu kỳ bất tận đọc cái âm hưởng này thiết nghĩ tiếng đàn muốn phá vỡ tất cả nhừng gì gò bó bên trong và không gian ngay cạnh nó.
Thật bất ngờ ở khổ thơ thứ ba có lẽ khổ này em thích nhât, thầy đã hiểu rất sâu sắc bạn của mình ,một khổ thơ tả cái hoàn toàn tĩnh yên lặng (câm) mà đằng sau của nó là cả một bầu trời thơ mộng thấm đẫm tình người tính khái quát rất cao rất tài hoa rất nhân văn.

"Khúc tỳ bà /Lúc lặng thinh /Vô thanh mà lại hữu tình hữu duyên"
Tuyệt, thật tuyệt không thể nói gì hơn được nữa thầy hiểu HL thật sâu sắc...

Khổ thơ thứ tư là lúc tính cách tài hoa của tỳ bà được đấy đến cao trào
rất mãnh liệt rất quyết liệt hình như tiếng đàn không chịu khuất phục bất cứ một trở ngại nào...nó làm cho trăng gió cũng phải trắng và nhoà nhạt đi...

"Tỳ bà /Bốn dây vang lên /Khúc như xé lụa trắng miền nước trăng"

Đặt từ( Xé) ở câu này rất đạt một tiếng xé mảnh sắc đau trong cả nghĩa bóng và nghĩa thực ...Nhìn tổng thể bài thơ phải nói rằng tác giả đã hoá thân vào bài viết mới có được những dòng thơ hay và thực đến nao lòng.không thể nói gì hơn rất cám ơn thầy đã cho đọc giả có những phút thăng hoa và mến mộ.Kính chúc thầy SK và có nhiều bài thơ hay
ĐT

....................................................................

"KHÚC TỲ BÀ" của anh Phạm Thôn Nhân Tiếng trúc, tiếng tơ nỉ non, mãnh liệt, khiến lòng em ngất ngây choáng váng... " vô thanh mà lại hữu tình hữu duyên" ...Bài thơ vút lên một khúc tình ca thinh lặng, lại được chua bằng lời bình độc đáo, sắc nét đến kinh ngạc của anh Nguyễn Đăng Thuyết, càng tôn vinh tứ thơ uyên bác của anh PTN.
HL chỉ còn biết cảm ơn hai anh và cùng tất cả các anh, các bạn thơ đã dành tình thân ái, nồng hậu đón tiếp HL trong kỳ về HN này thôi ạ.
Thân ái chúc bạn hữu an lành!
HL
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tiểu Thanh Đình

Nguyễn Đăng Thuyết đã viết:

...
"Tỳ bà /Bốn dây vang lên /Khúc như xé lụa trắng miền nước trăng"

...
ĐT
Em xin phép vì em biết một điển tích về nghĩa của từ "xé lụa" trong truyện "Đông Chu Liệt Quốc"

Nên em lại nghĩ nhà thơ muốn người bạn của mình được cười vui nên mượn từ "xé lụa" (Nụ cười đáng giá ngàn vàng) để bày tỏ nỗi lòng. Nếu hiểu như vậy có được không ạ? Em định viết ý này từ mấy hôm trước nhưng em chờ các comment, hôm nay em mới mạo muội viết vào đây, nếu có gì không nên không phải anh PTN cho em biết để em sửa ạ.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Đăng Thuyết

CHẲNG CÓ GÌ CHO EM

Có gì đâu?
Mà tặng cho em
Nửa trái tim đau
Nửa đốm tàn...sắp tắt
Nửa đời thơ
Ngậm nỗi buồn nghẹn thắt
Mỏi mòn
Hành khất... tâm can

Đi bên nhau
Khi thành phố lên đèn
Gió day dứt
Nhặt mây ngà
Vương tóc
Em bối rối
Tuột rơi...vành ngọc
Phút bần thần
Chợt loé áng thơ tươi

Nắng phương Nam
Đốt nhám nụ cười
Sông Hồng đêm
Sóng mơn man vờn lá
Em bừng tỉnh
Cơn mơ thần
Kỳ lạ...
Nhấn chìm
Nhấn chìm
Chìm..!
Trong
Đê mê...

Gió cuồng
Lay lắt triền đê
Sóng đêm nuốt sóng
Đường về...khuất xa...

ĐT:2h25-28-10-2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Đăng Thuyết

KHÔNG ĐỀ

Cành khô
Tróc lá
Ủ mầm...
Đất cang
Cang
Đất!
Chồi xuân cựa mình
Đông tàn!
Nứt nụ chồi xinh
Đường thơ phiêu lãng
Cõng tình
Từng canh...

ĐT:28-10-2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hieule

Nguyễn Đăng Thuyết đã viết:
CHỜ EM

Đêm trắng
Tàn đêm
Đêm..!
Trắng đêm
Câu thơ
Lạnh cóng
Ngã..!
Bên thềm
Chờ em neo bến
Đông
Ào đến...
Gió bấc nồng..!
Buồn thắt
Không tên..!

ĐT:3h-17-10-2010
Thơ anh Thuyết làm sao mà em đối? Chỉ là đôi dòng cảm tác nhé anh!

Tiếng Vọng

Ai gọi
Ai gọi
Đêm
tàn
đêm

Tiếng tơ
vò phím
nát
tâm...
mềm

Rít đông
roi quất
dần
cơn lạnh

Xoáy quặn
lòng em
nấc
dội thềm!

HN 28/10/201o
HL
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hieule

AI BỎ RƠI EM

Anh đi bỏ lại sau lưng
Một khoảng trống không vô tận
Bơ vơ
Nhớ thương
Hờn giận...
Ai lấp đầy chiều cạn nắng trong em?

Le lói xa xa một đốm lửa xanh
Một lời nhắn không âm thanh vọng lại..
Em rùng mình
Lạnh tràn tê tái
Lá rơi vàng
Phủ kín tóc mây xanh...

HL

HN 29/10/2001
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 84 trang (839 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [76] [77] [78] [79] [80] [81] [82] ... ›Trang sau »Trang cuối