GIỌT NẮNG TÌNH Đ.D.B Gío nói gì, trên bến đời em Mà anh nghe nặng, nỗi lòng chênh vênh Gửi đến em thêm một chút nắng tình Em say nắng gió bồng bênh con thuyền
Xuân đến,xuân đi gợi chút tình Bến đời em vẫn mãi lênh đênh Thuyền tình anh vẫn hai đầu nỗi nhớ Ngắm bến đời giữa thân phận nổi trôi
Gío vẫn đến,vẫn thì thầm hoa mỹ… Trải nắng tình anh, vẫn bên đời Vẫn nghe chơi vơi đầy khát vọng Bến đời em sao vẫn tít mù khơi
Bỗng một ngày, gió đưa mùa đông buốt Bến đời em xơ xác,tái tê lòng Giọt nắng tình anh vẫn muôn thuở Sưởi bến đời em nỗi khát khao…
TIẾNG GỌI ĐỜI ANH Đ.D.B Có khi nào anh nhớ đến dòng sông? Tắm mát đời anh những trưa hè oi ả Nơi đã cho anh bao ngọt ngào kỷ niệm Những vần thơ điệu hò đêm thanh vắng…
Có khi nào anh ngồi ôn kỷ niệm? Tuổi thơ buồn rét mướt những ngày đông Manh chiếu mòn đêm về không đủ ấm Để ngậm ngùi và để mãi chờ mong
Có khi nào anh thầm mơ bóng mẹ? Dáng hao gầy vì tần tảo sớm hôm Thương đàn con bữa cơm chiều đạm bạc Những ngày đông giá rét tím bờ môi
Có khi nào anh nhớ mái trường xưa? Gìơ tóc thầy đã bạc màu năm tháng Vì đưa anh qua từng trang sách vở Tuổi học trò mê mẫn những vần thơ
Có khi nào con tim anh thổn thức? Nhớ quê hương da diết tận đáy lòng Từng con đường thân quen thời thơ ấu Đàn trâu chiều hối hả bụi mù bay
Quê hương ơi xin một lần trở lại! Gom vần thơ để dâng tặng cho đời Cho ngày mai và ngày sau mãi mãi Quê hương là tiếng gọi của đời anh
Không biết khi mô anh về Huế Để hứa với em điều em muốn Câu thương câu nhớ anh vẫn chờ Hẹn ngày về anh mang theo tất cả
Hẹn ngày về anh sẽ nói với dòng Hương Nói với hàng cây bên đường em vẫn nhớ Nỗi niềm riêng canh cánh maĩ bên lòng Ngày em về cho thỏa lòng ước mong
Anh sẽ tìm câu hò xưa mái đẩy Còn vấn vương trên những mái chèo khuya Để đưa anh qua những miền ký ức Mà lâu rồi thổn thức mãi trong tim
Anh sẽ về cuối dòng Hương tìm lại Những vần thơ ai đánh rớt tự bao giờ Mà nước dòng Hương lững lờ không muốn chảy Cho thơ sầu thấm lòng Huế yêu thương… Đ.D.B