Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [83] [84] [85] [86] [87] [88] [89] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 17/04/2011 18:28
Có 4 người thích
Giáo dục Việt Nam: nghịch lý cười ra nước mắt
* Nguyễn Trọng Bình
Ngày gửi: 18/04/2011 00:02
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi haanh8354 vào 18/04/2011 00:12
Có 1 người thích
Ngày gửi: 18/04/2011 00:04
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi haanh8354 vào 18/04/2011 00:09
Có 1 người thích
Ngày gửi: 18/04/2011 00:59
Có 3 người thích
Ngày gửi: 18/04/2011 01:09
Có 3 người thích
Ngày gửi: 18/04/2011 01:49
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi haanh8354 vào 18/04/2011 07:02
Có 2 người thích
Ngày gửi: 18/04/2011 01:50
Có 3 người thích
Vodanhthi đã viết:Từ bé tới giờ, tôi luôn được nghe những lời than vãn kiểu như "chao ôi, thời nay chán quá", "bao giờ được như ngày xưa", "giới trẻ bây giờ xuống cấp", "giới trẻ bây giờ hỏng cả"... Đọc trong sách báo thì thấy những lời than vãn như thế có cả từ xưa, cả ở nước ta lẫn ở nước ngoài.Giáo dục Việt Nam: nghịch lý cười ra nước mắt
* Nguyễn Trọng Bình
Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh trong khi nói về thành phần và lực lượng sáng tác văn học nghệ thuật (đồng thời cũng là đội ngũ trí thức) nước nhà trước 1945, trong sách Giáo trình lịch sử văn học Việt Nam giai 1930-1945 có viết:“Nếu lấy năm 1930 làm mốc thì hầu hết những cây bút này tuổi đời chỉ từ 10 đến 20 (Nguyễn Tuân, Thạch Lam 20 tuổi; Thanh Tịnh 19 tuổi; Vũ Trọng Phụng, Hàn Mạc Tử, Nguyễn Huy Tưởng 18 tuổi; Hồ Dzếnh, Xuân Diệu, Vũ Hoàng Chương 14 tuổi, Nam Cao 13 tuổi; Huy Thông, Mộng Tuyết, Nguyên Hồng 12 tuổi; Huy Cận, Nguyễn Bính, Bùi Hiển 11 tuổi; Tố Hữu, Chế Lan Viên, Tô Hoài 10 tuổi… Lớn hơn có Khái Hưng 34 tuổi, Hoài Thanh 21 tuổi. Nhỏ hơn có Tế Hanh 9 tuổi)[1]
Đọc thông tin này làm chúng ta không khỏi giật mình và kinh ngạc về khả năng tư duy và nhận thức về cuộc sống, xã hội của thế hệ trẻ nước nhà những năm trước 1945 nếu so với khả năng tư duy và nhận thức của thế hệ trẻ nước nhà hiện nay.
Cần Thơ, 13/4/2011
Nguyễn Trọng Bình
----------------------------------
[1] Nguyễn Đăng Mạnh - Giáo trình lịch sử văn học Việt Nam giai 1930-1945. Nhà xuất bản Đại học quốc gia Hà Nội, 2000
(Bài sưu tầm từ Internet)
Ngày gửi: 18/04/2011 02:06
Có 3 người thích
Ngày gửi: 18/04/2011 02:16
Có 3 người thích
Tuấn Khỉ đã viết:HỌVodanhthi đã viết:Từ bé tới giờ, tôi luôn được nghe những lời than vãn kiểu như "chao ôi, thời nay chán quá", "bao giờ được như ngày xưa", "giới trẻ bây giờ xuống cấp", "giới trẻ bây giờ hỏng cả"... Đọc trong sách báo thì thấy những lời than vãn như thế có cả từ xưa, cả ở nước ta lẫn ở nước ngoài.Giáo dục Việt Nam: nghịch lý cười ra nước mắt
* Nguyễn Trọng Bình
Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh trong khi nói về thành phần và lực lượng sáng tác văn học nghệ thuật (đồng thời cũng là đội ngũ trí thức) nước nhà trước 1945, trong sách Giáo trình lịch sử văn học Việt Nam giai 1930-1945 có viết:“Nếu lấy năm 1930 làm mốc thì hầu hết những cây bút này tuổi đời chỉ từ 10 đến 20 (Nguyễn Tuân, Thạch Lam 20 tuổi; Thanh Tịnh 19 tuổi; Vũ Trọng Phụng, Hàn Mạc Tử, Nguyễn Huy Tưởng 18 tuổi; Hồ Dzếnh, Xuân Diệu, Vũ Hoàng Chương 14 tuổi, Nam Cao 13 tuổi; Huy Thông, Mộng Tuyết, Nguyên Hồng 12 tuổi; Huy Cận, Nguyễn Bính, Bùi Hiển 11 tuổi; Tố Hữu, Chế Lan Viên, Tô Hoài 10 tuổi… Lớn hơn có Khái Hưng 34 tuổi, Hoài Thanh 21 tuổi. Nhỏ hơn có Tế Hanh 9 tuổi)[1]
Đọc thông tin này làm chúng ta không khỏi giật mình và kinh ngạc về khả năng tư duy và nhận thức về cuộc sống, xã hội của thế hệ trẻ nước nhà những năm trước 1945 nếu so với khả năng tư duy và nhận thức của thế hệ trẻ nước nhà hiện nay.
Cần Thơ, 13/4/2011
Nguyễn Trọng Bình
----------------------------------
[1] Nguyễn Đăng Mạnh - Giáo trình lịch sử văn học Việt Nam giai 1930-1945. Nhà xuất bản Đại học quốc gia Hà Nội, 2000
(Bài sưu tầm từ Internet)
Nếu đúng theo thời gian, mọi thứ cứ xuống dần, hỏng dần... thế hệ sau cứ kém dần thế hệ trước như vậy thì tới giờ, chắc xã hội, con người phải đến mức xấu xa, tệ hại, ngu dốt... lắm lắm.
Thế nhưng thực tế luôn chứng minh ngược lại: Xã hội, con người ngày càng thông minh, tiến bộ... tuổi trẻ ngày càng có những phát kiến táo bạo, bất ngờ.
Các thiên tài có những suy nghĩ kinh thiên động địa từ khi còn nhỏ (từ 10 đến 20 tuổi) đều hiếm trong mọi thời đại. Tuy nhiên, trong quá trình làm việc trên Internet và ngay trong Thi Viện này, tôi vẫn bắt gặp những bạn trẻ dưới 20 tuổi, có những ý tưởng, câu thơ, bài thơ... kinh thiên động địa, làm người lớn phải giật mình.
Trong lĩnh vực khoa học thì khỏi phải nói: Ngô Bảo Châu là một dẫn chứng hùng hồn.
Không thể lấy những hiện tượng đặc biệt để chứng minh cho một luận điểm đại trà.
Thiên tài luôn luôn tồn tại trong lứa tuổi thơ với tỷ lệ ngày càng tăng, còn việc chúng bị cuộc sống sau này làm cho lụi tàn thì lại là việc hoàn toàn khác và do tội của những người lớn.
Ngày gửi: 18/04/2011 02:22
Có 2 người thích
Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [83] [84] [85] [86] [87] [88] [89] ... ›Trang sau »Trang cuối