Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [29] [30] [31] [32] [33] [34] [35] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 01/03/2010 10:33
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Cát trắng vào 01/03/2010 10:43
Có 1 người thích
Ngày gửi: 03/03/2010 12:30
Ngày gửi: 05/03/2010 09:27
Ngày gửi: 05/03/2010 16:02
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Hoa bim bim vào 05/03/2010 16:10
Đồ Nghệ đã viết:@ Bác Đồ Nghệ, đọc những dòng trên, HBB được biết thêm một điều mới, mặc dù không mới với mọi người. Nếu bác không giải thích thế chắc em và bạn MB2 kia cứ nghĩ rằng bầu trời đen là do thời tiết xấu, nhiều mây, tối tăm...Cám ơn bác nhiếu nhé. Chúc bác khoẻ và vui trong những ngày cuối tuần!
@MB2: Định không trả lời bạn, nhưng thấy cần phải đính chính, nên ghi vài dòng để bạn hiểu thế này: Bầu trời đen là một thực tế xảy ra khi bay đạt tới cao độ từ 15 đến 17 km so với mặt biển, khi đó nhìn lên phía trên buồng lái sẽ thấy bầu trời hoặc là tím ngắt hoặc là một màu đen mịt mùng (như đêm không trăng sao vậy). Máy bay MIG.17 trần bay tối đa chỉ đến giới hạn đó, nhưng cũng đủ để thấy bầu trời tím (hoặc đen trên đầu mình) rất lạ và là kỉ niệm chẳng bao giờ quên. Bạn cứ hỏi những ai đã từng bay lên độ cao đó họ sẽ nói cho bạn cái cảm xúc đặc biệt khi lần đầu thấy "bầu trời đen"...
Ngày gửi: 05/03/2010 16:18
Đồ Nghệ đã viết:@ Bác Đồ Nghệ: Cám ơn bác đã giải thích cho MB2 hiểu. Cái cảm xúc đặc biệt ấy là thế nào? Bác có thể nói cho mọi người hiểu không, chắc nhiều người muốn được mở mang tầm mắt đó bác. MB2 không quen ai đã từng bay lên độ cao đó nên không biết hỏi ai. Cám ơn bác nhiều nhé! Cầu mong bác luôn khoẻ và vui!
@MB2: Định không trả lời bạn, nhưng thấy cần phải đính chính, nên ghi vài dòng để bạn hiểu thế này: Bầu trời đen là một thực tế xảy ra khi bay đạt tới cao độ từ 15 đến 17 km so với mặt biển, khi đó nhìn lên phía trên buồng lái sẽ thấy bầu trời hoặc là tím ngắt hoặc là một màu đen mịt mùng (như đêm không trăng sao vậy). Máy bay MIG.17 trần bay tối đa chỉ đến giới hạn đó, nhưng cũng đủ để thấy bầu trời tím (hoặc đen trên đầu mình) rất lạ và là kỉ niệm chẳng bao giờ quên. Bạn cứ hỏi những ai đã từng bay lên độ cao đó họ sẽ nói cho bạn cái cảm xúc đặc biệt khi lần đầu thấy "bầu trời đen"...
Ngày gửi: 11/03/2010 07:27
Ngày gửi: 11/03/2010 08:28
Có 1 người thích
Ngày gửi: 11/03/2010 08:33
Hoàng Tâm đã viết:@Hoàng Tâm: Bài này là làm cho dịp nào thế ạ? Là Ngày Thơ Việt Nam hay... mùng 8 tháng 3? Một bài phân trần thế này đọc cho "người ấy" nghe xong, không khéo lại phải dỗ dành, lau hộ nước mắt mất!
Em không muốn anh làm thơ
Em không muốn anh làm thơ
Sợ anh thơ thẩn mộng mơ cả ngày
Còn anh như gã rượu say
Thơ thơ thẩn thẩn hết ngày lại đêm
Câu thơ lá rụng bên thềm
Câu thơ tiếng hạc ngang đêm vọng về
Câu thơ thanh thản chân đê
Câu thơ xào xạc gió về đêm đông
Câu thơ cửa bể buồn trông
Câu thơ Kiều lẩy nỗi lòng nhân gian
Câu thơ thương phận bần hàn
Câu thơ coi nhẹ giàu sang lọc lừa
Câu thơ sầm sập trời mưa
Thương mùa hạ chín, lúa chưa về làng
Câu thơ tiễn bạn sang ngang
Cho lòng riêng khỏi bẽ bàng đơn côi
Câu thơ nặng đáy tim người
Nhẹ nhàng nở lúc sáng ngời tứ bay
Ruộng Thơ ý đẹp vần hay
Phải đâu cày có một ngày một đêm
Thơ này anh tặng riêng em
Thơ này anh gửi nỗi niềm riêng chung
Em ơi, đừng thế, em đừng
Bắt thơ anh phải ngập ngừng, tội thơ
Đời người được mấy giấc mơ
Đường về cát bụi dẫu chờ đôi ta
Bên em thơ đã chan hòa
Bên đời thơ đã lệ nhòa khóc vay
Bao giờ nhắm mắt xuôi tay
Thì thơ anh cũng sẽ bay lên trời
Còn đây một chút cuối đời
Hãy cho anh được thảnh thơi đôi lần.
Nặng bao năm tháng ái ân
So chi nặng nhẹ mầy vần thơ chơi.
Nhé đừng, đừng nhé, em ơi!
Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [29] [30] [31] [32] [33] [34] [35] ... ›Trang sau »Trang cuối