Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [49] [50] [51] [52] [53] [54] [55] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Bác Tâm, em nghe nói người ta bán đàn đá, trống đồng, tượng cổ... Không biết những cái đó có phải tinh tuý không?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Xuất khẩu nông sản thô - ai hưởng lợi? - Kỳ cuối:

Không thể đánh cược với rủi ro



TT - Thiếu một chiến lược xuất khẩu chủ động dẫn đến việc ồ ạt xuất trong khi trong nước “đói” nguyên liệu. Làm thế nào để hạn chế rủi ro trên? Trao đổi với Tuổi Trẻ, PGS Vũ Trọng Khải, nguyên hiệu trưởng Trường Cán bộ quản lý nông nghiệp và phát triển nông thôn 2 (Bộ NN&PTNT), cho biết:

http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=465279
Thu gom khoai mì tại Tân Châu (Tây Ninh) đưa đi xuất khẩu Ảnh: L.SƠN



 
- Không phải đến bây giờ mới có chuyện thương nhân Trung Quốc thu gom nguyên liệu thô của VN mà đã từng xảy ra tương tự ở nhiều mặt hàng khác như lá chè, vải thiều, dưa hấu... Hiện tượng này đem lại lợi ích đáng kể trước mắt, giúp bà con nông dân bán được giá cao, cải thiện thu nhập. Tuy nhiên, việc xuất đến mức các nhà máy trong nước bị tranh mua dẫn đến nguyên liệu sản xuất chập chờn, khan hiếm, phải nhập khẩu thì bất hợp lý.

* Theo ông, sự phụ thuộc quá lớn vào thị trường Trung Quốc tạo ra những rủi ro nào?

- Không ai dám khẳng định các thương nhân Trung Quốc sẽ duy trì chế độ mua với số lượng lớn và giá cả như hiện nay trong bao lâu. Lịch sử mua bán nông thủy sản giữa ta và Trung Quốc đã ghi nhận nhiều lần khi hàng đã vận chuyển ồ ạt lên biên giới, đối tác đột ngột dừng lại khiến nhà xuất khẩu buộc phải bán giá thấp.

Hoặc họ đưa ra chính sách hấp dẫn khiến nông dân đổ xô xuất khẩu, nhà máy trong nước ngưng hoạt động vì cạn nguyên liệu. Sau đó bất ngờ hạn chế mua, cả nông dân và doanh nghiệp đều khốn đốn.

Doanh nghiệp VN chủ yếu xuất khẩu tiểu ngạch - hình thức giao dịch thương mại đặc biệt rủi ro. Với mặt hàng cao su, chúng ta đang phụ thuộc nhiều vào thị trường Trung Quốc. Các công ty xuất khẩu tiểu ngạch chở hàng ra Móng Cái, trong quá khứ đã có lúc một con sông ở khu vực này bốc mùi nồng nặc vì mủ cao su chất chồng!

* Theo ông, làm thế nào để hạn chế rủi ro và cân đối lợi ích cho cả nông dân và doanh nghiệp sản xuất trong nước?

- Chúng ta không thể dùng biện pháp hành chính để hạn chế xuất thô. Cơ quan quản lý cần khuyến cáo doanh nghiệp dứt khoát không làm ăn chụp giật, ngắn hạn, không xuất khẩu tiểu ngạch mà nên ký hợp đồng chính ngạch, hạn chế tình trạng hàng ùn ứ, phải bán rẻ tại biên giới. Với mặt hàng sắn lát và tôm, cá nguyên liệu, nhà sản xuất trong nước phải ký hợp đồng trước. Khi ký hợp đồng, cân đối với giá xuất khẩu để mua nguyên liệu với mức giá thỏa mãn được lợi ích cho cả hai bên. V

ề mặt quản lý nhà nước, tôi cho rằng cần phải thay đổi cơ chế này, để hợp đồng mua nguyên liệu (trong nước) đảm bảo được lợi ích cho cả nông dân và doanh nghiệp sẽ không lo bị nước ngoài tranh mua.

* Cơ quan quản lý nhà nước cần dùng những công cụ nào để hạn chế tình trạng xuất thô ồ ạt?

- Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn phải chỉ đạo cân đối vĩ mô. Phải có sự liên thông với Bộ Công thương về nguồn cung và nhu cầu để công tác điều hành sát thực tế hơn. Chúng ta có thể xem lại thuế suất mà WTO cho phép với các mặt hàng nông sản thô xuất khẩu được đánh ở mức bao nhiêu, từ đó sử dụng linh hoạt công cụ thuế quan để hạn chế.

BẠCH HOÀN thực hiện

* Ông Phạm Quang Diệu (giám đốc Công ty CP Phân tích và dự báo thị trường - Agromonitor): Thiếu đội ngũ phân tích và dự báo thị trường

Để chủ động xuất khẩu, đòi hỏi phải có các giải pháp khẩn cấp để đầu tư xây dựng một hệ thống cảnh báo sớm, một đội ngũ phân tích và dự báo thị trường nông sản để hạn chế các rủi ro của thị trường.

Tuy nhiên hiện ở VN chưa có một đội ngũ phân tích số liệu chuyên nghiệp để đưa ra những khuyến nghị về chính sách xuất khẩu cho các cơ quan ra quyết định. VN cũng không có một cơ quan đưa ra những số liệu xác thực để bình ổn những thông tin gây nhiễu.

Ví dụ, thời gian gần đây nhiều nguồn thông tin cho rằng Trung Quốc đang hút hàng nông sản VN gây hoang mang cho người dân, tạo điều kiện cho các nấc trung gian tăng giá bán trong nước. Nếu có thông tin chính xác, chúng ta mới có những biện pháp thích hợp để kiểm soát và điều tiết xuất khẩu, ổn định tâm lý người tiêu dùng trong nước.

* Ông Vũ Văn Trường (vụ trưởng Vụ Chính sách thuế, Bộ Tài chính): Sẽ điều chỉnh thuế, nếu kiến nghị

Nguyên tắc chung là VN hạn chế xuất khẩu nguyên liệu thô, chính sách thuế cũng được xây dựng theo hướng đó. Tuy nhiên, có một số mặt hàng VN chưa chế biến được hoặc nhu cầu nguyên liệu chưa đủ bao tiêu hết sản xuất nguyên liệu đó thì phải khuyến khích xuất khẩu.

Vấn đề cụ thể như mủ cao su, Bộ Tài chính soạn thảo các quy định về thuế dựa trên cân đối sản xuất và nhu cầu được Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn đưa ra. Đây là mặt hàng không thể tích trữ lâu nếu không chế biến và thực tế có nhu cầu xuất khẩu.

Nếu có hiện tượng thiếu nguyên liệu, cần xem lại giá mua của các doanh nghiệp trong nước có thấp không. Việc nâng thuế, Bộ Tài chính sẽ tính toán khi các bộ chuyên ngành như Nông nghiệp và phát triển nông thôn, Công thương từ thực tế quản lý sản xuất đề nghị cần hạn chế để phục vụ lợi ích chung. D

o đó, việc điều chỉnh thuế phải tính toán trên cơ sở tổng hợp, hài hòa các lợi ích và cần được các bộ thống nhất trên cơ sở thực tiễn.

* Ông Trần Ngọc Thuận (tổng giám đốc Tập đoàn Công nghiệp cao su VN - VRG): Tránh làm ăn kiểu “ăn đong”

Nếu bảo rằng các doanh nghiệp thành viên VRG chỉ tập trung xuất khẩu mà bỏ rơi các nhà sản xuất trong nước là chưa chính xác. Trong kế hoạch hằng năm, VRG luôn dành 10-15% sản lượng để cung cấp nguyên liệu cho các nhà máy sản xuất cao su trong nước.

Sở dĩ một số nhà máy sản xuất cao su kêu thiếu nguyên liệu thời gian gần đây, trên thực tế là do lỗi của những doanh nghiệp này. Vào những thời điểm hoạt động xuất khẩu cao su gặp khó khăn, giá giảm, hàng không bán được, những nhà máy này cũng “bỏ của chạy lấy người”, không chịu lấy hàng dù hợp đồng đã được ký kết.

Hơn nữa, những nhà máy kêu đói nguyên liệu là những đơn vị không ký hợp đồng dài hạn mà mua theo kiểu “ăn đong”.


C.V.K. - T.M. - H.Đ.
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

http://vietnamnet.vn/vn/t...ng-ga-gia-kinh-hoang.html
http://vietnamnet.vn/vn/g...-khoi-truong-quoc-te.html

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Tuấn Khỉ đã viết:
Bác Tâm, em nghe nói người ta bán đàn đá, trống đồng, tượng cổ... Không biết những cái đó có phải tinh tuý không?
Món mà Tuấn nói, đương nhiên là tinh túy rồi. Nhưng những món đó mất gần hết rồi. Bán trộm gần hết rồi. Bây giờ chủ yếu móc tài nguyên, nguyên liệu thô đi bán cho nước ngoài chế biến, rồi hăng hái nhập lại.
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Đổi mới môn ngữ văn ở trường phổ thông:

Để có nhiều công dân thành thạo tiếng mẹ đẻ



TTCT - LTS: Góp ý các dự thảo văn kiện Đại hội Đảng lần thứ XI, nhiều nhà giáo dục và trí thức tâm huyết đã đề nghị triển khai một cuộc cải cách giáo dục sâu rộng. TTCT đăng tải hai ý kiến về môn ngữ văn, một trong những môn học chính của bậc phổ thông đang có chiều hướng sút kém về chất lượng dạy và học.

http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=462455
Một tiết học môn văn của học sinh lớp 11A2 Trường THPT Hùng Vương, Q.5, TP.HCM - Ảnh: Như Hùng





Việc dạy và học môn ngữ văn ở trường phổ thông hiện nay cần được đổi mới đúng hướng nội dung và phương pháp giảng dạy. Nói đến nội dung và phương pháp giảng dạy, trước hết phải nói đến chương trình và sách giáo khoa.

Sách giáo khoa là thứ yếu
Ở Mỹ, sách giáo khoa có vai trò thứ yếu, nhiều giáo viên không dùng sách giáo khoa mà chỉ căn cứ vào chương trình rồi tự biên soạn tài liệu giảng dạy, vì họ cho rằng làm như vậy sẽ chọn được những tác phẩm văn học thích hợp hơn với học sinh.

Môn ngữ văn ở Mỹ và Hàn Quốc đều được gọi là môn ngôn ngữ (Language arts đối với Mỹ, Guk go - Quốc ngữ - đối với Hàn Quốc) và trọng tâm đều rèn luyện bốn kỹ năng giao tiếp cơ bản: đọc, viết, nghe, nói. Học văn học để tiếp cận với những tác phẩm văn học cụ thể, thể hiện tinh hoa của nghệ thuật ngôn từ. Qua đó, học sinh yêu vẻ đẹp của ngôn ngữ, ham thích đọc sách.

Những năm gần đây, chương trình và sách giáo khoa ngữ văn của chúng ta đã có một số đổi mới. Tuy vậy, những đổi mới đó vẫn chưa đủ. Việc dạy văn học vẫn nặng về giảng giải nội dung tác phẩm, lịch sử văn học và tác giả; dạy học tiếng Việt vẫn tập trung vào cấu trúc ngôn ngữ.

Kết quả là học sinh của chúng ta có thể học thuộc những ghi nhớ về nội dung và nghệ thuật tác phẩm văn học, tiểu sử của các nhà văn trong sách giáo khoa nhưng không mấy khi được đọc kỹ lưỡng toàn bộ một tác phẩm văn học, nhất là văn xuôi, và có cảm xúc thật sự khi đọc. Do vậy, văn học không hoàn thành được sứ mạng căn bản của nó trong nhà trường là nuôi dưỡng tình yêu đối với vẻ đẹp ngôn từ và lòng ham thích đọc sách, đưa các em đến với chân, thiện, mỹ.

Học sinh của chúng ta có thể viết lại đúng các định nghĩa, nhận diện và phân loại chính xác các đơn vị, hiện tượng ngôn ngữ nhưng không có thời gian thực hành các hoạt động giao tiếp. Các em không mấy khi được thảo luận (nói và nghe) về một tác phẩm mà mình yêu thích (đọc).

Rèn luyện kỹ năng giao tiếp
Dạy và học ngữ văn phải lấy việc rèn luyện các kỹ năng giao tiếp làm mục đích chính. Chương trình phải tạo cơ hội cho học sinh đọc sách, chia sẻ các cảm xúc và ý tưởng nảy sinh từ việc đọc dưới hình thức nói và viết. Hãy để cho học sinh của chúng ta được “mở miệng” trong lớp học!

Việc hình thành chi tiết các nội dung cụ thể để rèn luyện bốn kỹ năng đó trong 12 năm học là một thách thức lớn cho các nhà chuyên môn Việt Nam, vì xây dựng chương trình theo kiểu liệt kê các tác giả và tác phẩm văn học cần học trong từng lớp và dàn đều các nội dung liên quan đến cấu trúc ngôn ngữ là cách làm đơn giản hơn nhiều.

Nhiều việc khác phải làm tiếp như cần tập huấn và đào tạo lại giáo viên phổ thông, cải cách chương trình và phương pháp dạy học môn ngữ văn ở các trường sư phạm.

Sẽ có nhiều khó khăn cho ngành giáo dục Việt Nam, nhưng có lẽ đó là con đường duy nhất để con em chúng ta không quay lưng với một môn học rất quan trọng là ngữ văn. Đó là con đường duy nhất để chúng ta có nhiều hơn những công dân thành thạo tiếng mẹ đẻ và những chính khách hùng biện trong tương lai.

BÙI MẠNH HÙNG
(Trường đại học Sư phạm TP.HCM)


Bớt văn là bớt chất người...

Hiện nay, văn học trong nhà trường và văn học ngoài đời là một khoảng cách khá lớn, giáo viên và học sinh ngày một xa lạ. Chương trình và sách giáo khoa quá cũ, mà chương trình lại càng cũ hơn.

Tâm lý học sinh ngày càng thay đổi mạnh mẽ. Họ dám biểu thị quan điểm, chính kiến, thái độ trực tiếp. Họ đang cảm nhận thực tế xã hội ngày nay từ kinh nghiệm sống hằng ngày. Lời giáo huấn trong sách không khéo lại trở thành những điều sáo rỗng, giáo điều, công thức.

Văn học trong nhà trường đi quá chậm so với thành tựu khoa học của một số ngành như lý luận văn học, nghiên cứu văn học... Nhiều luận điểm mới về phê bình và nghiên cứu văn học cho phép nhìn lại một số tác giả, tác phẩm, hiện tượng văn học.

Trước đây khi đánh giá và lựa chọn tác phẩm, chúng ta đều quá thiên về phương diện giai cấp, xã hội mà làm nhẹ đi phương diện nhân văn. Vì thế cần thay đổi kịp thời để chương trình và sách giáo khoa ngữ văn có tác dụng tích cực.

Nếu tác phẩm chọn cho học sinh là những văn bản khô khan, thiếu phẩm chất thẩm mỹ thì giáo viên tài giỏi đến đâu, phương pháp linh hoạt thế nào cũng không đạt hiệu quả mong muốn.

Ngược lại, phương pháp cũ kỹ, lạc hậu mà nội dung tốt cũng sẽ bị vô hiệu hóa. Tác phẩm kiệt xuất mà giảng dạy theo lối áp đặt, theo kiểu “rung cảm hộ” thì làm sao tạo được hiệu quả văn chương thật sự, làm sao có được sự đồng cảm, giao cảm? Kết quả là học sinh chỉ nói, cảm, nghĩ, làm theo giáo viên một cách thụ động, máy móc.

Thêm nữa, thái độ lạnh lùng, thờ ơ của học sinh trước nỗi đau buồn của con người trong cuộc đời cũng như trong văn chương là điều chúng ta cần suy nghĩ, trăn trở. Dạy văn mà không giáo dục lòng nhân ái là... không dạy cái gì hết. Viện sĩ Mikhalcov khi góp ý về việc dạy văn đã nói không thể bớt khoa học nhân văn, bớt văn trong chương trình, vì bớt văn tức là bớt chất người...

LÊ THỊ HỒNG NHẠN
(cao học văn K16, ĐH Đà Lạt)
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Chằn Shrek

http://i48.photobucket.com/albums/f226/phongtran452000/HIHOA/tn01.jpg

Shrek - Chằn Tinh Xanh yêu thơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

BS. Trần Bồng Lai

http://i48.photobucket.com/albums/f226/phongtran452000/HIHOA/bao01.jpg

Thơ thì giống Aspirin
Nhạc thì cũng tựa Amoxicilin ấy mà
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ẩn

Tham, sân, si
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ẩn

Tham, sân, si
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Chằn Shrek

http://i48.photobucket.com/albums/f226/phongtran452000/Thivien/thnh.jpg

Shrek - Chằn Tinh Xanh yêu thơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 133 trang (1325 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [49] [50] [51] [52] [53] [54] [55] ... ›Trang sau »Trang cuối