Trang trong tổng số 35 trang (345 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 06/09/2010 05:22
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi nhật lệ vào 06/09/2010 05:50
Có 4 người thích
Nguyễn thế Duyên đã viết:*Anh Lý Viễn Giao viết:nhật lệ đã viết:*Anh Nguyễn Thế Duyên viết:
Kính gửi anh Lý Viễn Giao!
Thơ anh đúng là thơ của một người viết chuyên nghiệp.Lẽ ra em chỉ đến đọc--cảm thụ và suy ngẫm thôi, không dám để lại một dấu tích nào làm giảm hứng thú đọc của các bạn khác khi đang thưởng thức thơ anh, nhưng vì có một bài thơ của anh nói đúng tâm trạng trăn trở dùng dằng
của em quá nên em liều lĩnh gửi vài dòng vào trang anh.Rất mong được anh lượng thứ nhé!
Được-Mất
Được em,anh đánh mất mình
Mất em anh được là anh giữa đời
Dùng dằng đứng giữa chơi vơi
*Nhật Lệ viết:
LƯNG CHỪNG
Lưng chừng cây, bung nở những bông hoa
Lưng chừng trời, diều bay bổng ngân nga
Nhưng nếu chỉ...lưng chừng trong cảm xúc
Trọn cuộc đời... ta chẳng được là ta...
Bạn Nhật lệ này chưa yêu bao giờ thì phải. Hoặc là bạn mới mười tám đôi mươi chưa yêu hoặc là ngày xưa các cụ đặt đâu là bạn ngồi ịch ở đấy. nếu đúng là như thế thì tiếc cho bạn thật
Đưộc
Đưộc em anh đựợc cuộc đời
Được vần thơ đưộc nụ cười đắm say
Anh tìm mình giữa trần ai
Mình là ai?
Hỏi
Không ai trả lời
Anh tìm đã nửa cuộc đời
Tôi là ai? hỡi cuộc đời mung lung
Lặngim!
Chỉ có hư không
Không hình! Không bóng! Tôi không thấy mình
Đột nhiên tiếng sét ái tình
Hạt bụi tôi bỗng muốn thành nhà thơ
Muốn sống đẹp! Muốn dại khờ!
Muốn thơ mình rắc mộng mơ cho đời
Tôi tìm ra đưộc chính tôi
Ở trong con mắt của người tôi yêu
Lưng chừng
Hãy đi đến tận cùng cảm xúc
Đừng để dành nghe em
Để thơ bay lên
Để em run lên
để cuộc đời trở thành thần thoại
Để em trở thành con gái
Trong nghìn lẻ một đêm
Để em tin
Thiên đưồng có thật.
Em ơi hạnh phúc
Đâu phải do để dành
Tình yêu đâu có lưng chừng
Chỉ có đỉnh
Và
kHÔNG CÒN GÌ CẢ
Đừng nghe ai khuyên nhủ
Tận cùng hay lưng chừng có quan trọng gì đâu
Chỉ có tình yêu là phải sống trong nhau
Bạn Nhật lệ ơi đừng cho con gái bạn đọc bài lưng chừng này nhé
Ngày gửi: 06/09/2010 08:56
Có 4 người thích
nhật lệ đã viết:
Kính gửi anh Lý Viễn Giao!
Thơ anh đúng là thơ của một người viết chuyên nghiệp.Lẽ ra em chỉ đến đọc--cảm thụ và suy ngẫm thôi, không dám để lại một dấu tích nào làm giảm hứng thú đọc của các bạn khác khi đang thưởng thức thơ anh, nhưng vì có một bài thơ của anh nói đúng tâm trạng trăn trở dùng dằng
của em quá nên em liều lĩnh gửi vài dòng vào trang anh.Rất mong được anh lượng thứ nhé!
Được-Mất
Được em,anh đánh mất mình
Mất em anh được là anh giữa đời
Dùng dằng đứng giữa chơi vơi
LƯNG CHỪNG
Lưng chừng cây, bung nở những bông hoa
Lưng chừng trời, diều bay bổng ngân nga
Nhưng nếu chỉ...lưng chừng trong cảm xúc
Trọn cuộc đời... ta chẳng được là ta...
Ngày gửi: 07/09/2010 01:23
Có 6 người thích
Ngày gửi: 09/09/2010 08:22
Có 4 người thích
Ngày gửi: 09/09/2010 08:24
Có 9 người thích
Ngày gửi: 09/09/2010 18:45
Có 7 người thích
Ngày gửi: 09/09/2010 21:49
Có 4 người thích
Lý Viẽn Giao đã viết:Trong cuộc sống việc rơi vào trạng thái như người bạn của anh là rất nhiều phải không anh?
Chào bạn Tiểu Thanh Đình ! Rất vui được bạn trao đổi xung quanh khúc lục bát ba dòng của tôi . Và cả em Nhật Lệ ! Chắc khúc thơ có làm rung những cảm xúc mà em đã nặng dành cho bạn gái mình . Thực ra khi một tiếng lòng ngân lên , nó gây cộng hưởng với nhiều sợi tơ lòng khác . Ở mỗi con người sự cộng hưởng ấy mang sắc thái riêng nhưng tất cả đều đáng yêu quấn bện nhau tạo thành giai điệu .
Với khúc thơ trên , tôi bộc bạch tâm trạng của người tha thiết yêu một cô gái . Nhưng muốn có được người yêu anh phải từ bỏ cái bản ngã của mình . Nếu muốn vẫn là mình , anh không thể có cô . Sự lựa chọn treo anh lửng lơ ở giữa !
Chúng mình tiếp tục nói cách của riêng mỗi người đi !
Ngày gửi: 11/09/2010 18:46
Có 3 người thích
Ngày gửi: 12/09/2010 18:50
Có 6 người thích
Ngày gửi: 18/09/2010 01:38
Có 5 người thích
Trang trong tổng số 35 trang (345 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] ... ›Trang sau »Trang cuối