Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 25/07/2011 12:09
Có 11 người thích
Tuấn Khỉ đã viết:maihuongqth đã viết:Chưa nói em khiêm tốn
Không phải đâu – không phải đâu
Dẫu nói thế - vẫn có thể là …không phải thế
Hoàn toàn không phải là vì …anh không đáng kể
Mà chỉ vì … em là nhiều quá - thế, mà thôi !
Nói rồi em tự kiêu
Tuy nhiên anh vẫn ổn
Dù em ít hay nhiều!
Ngày gửi: 25/07/2011 13:16
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tuấn Khỉ vào 25/07/2011 13:17
Có 9 người thích
maihuongqth đã viết:Anh thì lại muốn em kiêu
Đừng nói em tự kiêu
Nghe điều đó …buồn lắm…!
Thà rằng… cứ im lặng
Thà … chẳng ít … chẳng nhiều…!
Ngày gửi: 25/07/2011 20:27
Có 11 người thích
maihuongqth đã viết:
ANH KHÔNG CÓ LỖI
Bao nhiêu là hò hẹn
Để rồi cứ chờ mong
Một hồi chuông điện thoại
Chìm vào trong hư không …
Như thể là ngóng trông
Như là niềm nhung nhớ
Lại như là… đổ vỡ
Ở trong lòng . Anh ơi !
Bây giờ em hiểu rồi
Những lời anh chưa nói
Anh không hề có lỗi
Khi lòng… thôi nhớ em…!
Em - Là để anh quên
Thoảng như lời của gió
“Đất” chỉ là “Đất ở”
Giữa dòng đời phôi pha…!
Anh – cơn gió thoảng qua
Chút buồn , vui , quên , nhớ
Còn em thì cứ ngỡ
Một thiên đường - Ước mơ…!
Em thôi không làm thơ
Buồn vui còn ai nữa
Thế là thành vô nghĩa
Khi lòng người chia phôi…!
Anh không hề có lỗi
Chỉ mình –mình em thôi !
2001
Ngày gửi: 25/07/2011 20:57
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi maihuongqth vào 25/07/2011 21:16
Có 13 người thích
Ngày gửi: 25/07/2011 21:06
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi maihuongqth vào 25/07/2011 21:25
Có 13 người thích
buithison đã viết:Thơ Mai Hương từng trải, già dặn cả trong nội dung suy nghĩ cũng như lựa chọn nghệ thuật biểu đạt nên dễ đi vào lòng người đọc. Tuy nhiên, tâm tình cùng Mai Hương cũng là cách bts tự nhắc nhủ mình: Thơ tình không thể thiếu trong cuộc đời ta nhưng không nên mãi chìm đắm trong "cái tôi" bé nhỏ của mình mà nên mở rộng chủ đề hơn. Một tuần nay, đọc bài của các bạn trên thi viện viết về Trường Sa, lũ lụt, tai nạn giao thông, thi cử... tự thấy thơ mình lạc lõng, xa rời thời cuộc quá![/quote]maihuongqth đã viết:
ANH KHÔNG CÓ LỖI
Bao nhiêu là hò hẹn
Để rồi cứ chờ mong
Một hồi chuông điện thoại
Chìm vào trong hư không …
Như thể là ngóng trông
Như là niềm nhung nhớ
Lại như là… đổ vỡ
Ở trong lòng . Anh ơi !
Bây giờ em hiểu rồi
Những lời anh chưa nói
Anh không hề có lỗi
Khi lòng… thôi nhớ em…!
Em - Là để anh quên
Thoảng như lời của gió
“Đất” chỉ là “Đất ở”
Giữa dòng đời phôi pha…!
Anh – cơn gió thoảng qua
Chút buồn , vui , quên , nhớ
Còn em thì cứ ngỡ
Một thiên đường - Ước mơ…!
Em thôi không làm thơ
Buồn vui còn ai nữa
Thế là thành vô nghĩa
Khi lòng người chia phôi…!
Anh không hề có lỗi
Chỉ mình –mình em thôi !
2001
TÂM TÌNH CÙNG MAI NƯƠNG
Cùng một tuổi với nhau
Thơ bạn từng trải thế?
Chắc đời bạn bể dâu
Nên thơ sầu ngấm lệ?
Tôi hồn nhiên như trẻ
Sống trong rừng thẳm sâu
Chẳng ao ước nhiều đâu
Mắt trong veo màu nắng.
Hình dung tóc bạn trắng
Bạc phơ mái đầu rồi
Mong chát, chua, cay, đắng
Thôi vương môi bạn tôi...
Không còn phẳng vầng trán
Mắt đầy vết chân chim
Bớt "Cái tôi" lãng mạn
Thơ dâng Đời, ta nhen...
26.7.2011.
buithison
Ngày gửi: 25/07/2011 21:31
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi maihuongqth vào 25/07/2011 22:44
Có 11 người thích
Tuấn Khỉ đã viết:Nếu kiêu mà được yêumaihuongqth đã viết:Anh thì lại muốn em kiêu
Đừng nói em tự kiêu
Nghe điều đó …buồn lắm…!
Thà rằng… cứ im lặng
Thà … chẳng ít … chẳng nhiều…!
Xưa nay ai cũng thích yêu người... hùng!
Ngày gửi: 25/07/2011 23:02
Có 11 người thích
maihuongqth đã viết:buithison đã viết:Thơ Mai Hương từng trải, già dặn cả trong nội dung suy nghĩ cũng như lựa chọn nghệ thuật biểu đạt nên dễ đi vào lòng người đọc. Tuy nhiên, tâm tình cùng Mai Hương cũng là cách bts tự nhắc nhủ mình: Thơ tình không thể thiếu trong cuộc đời ta nhưng không nên mãi chìm đắm trong "cái tôi" bé nhỏ của mình mà nên mở rộng chủ đề hơn. Một tuần nay, đọc bài của các bạn trên thi viện viết về Trường Sa, lũ lụt, tai nạn giao thông, thi cử... tự thấy thơ mình lạc lõng, xa rời thời cuộc quá!maihuongqth đã viết:
ANH KHÔNG CÓ LỖI
Bao nhiêu là hò hẹn
Để rồi cứ chờ mong
Một hồi chuông điện thoại
Chìm vào trong hư không …
Như thể là ngóng trông
Như là niềm nhung nhớ
Lại như là… đổ vỡ
Ở trong lòng . Anh ơi !
Bây giờ em hiểu rồi
Những lời anh chưa nói
Anh không hề có lỗi
Khi lòng… thôi nhớ em…!
Em - Là để anh quên
Thoảng như lời của gió
“Đất” chỉ là “Đất ở”
Giữa dòng đời phôi pha…!
Anh – cơn gió thoảng qua
Chút buồn , vui , quên , nhớ
Còn em thì cứ ngỡ
Một thiên đường - Ước mơ…!
Em thôi không làm thơ
Buồn vui còn ai nữa
Thế là thành vô nghĩa
Khi lòng người chia phôi…!
Anh không hề có lỗi
Chỉ mình –mình em thôi !
2001
TÂM TÌNH CÙNG MAI NƯƠNG
Cùng một tuổi với nhau
Thơ bạn từng trải thế?
Chắc đời bạn bể dâu
Nên thơ sầu ngấm lệ?
Tôi hồn nhiên như trẻ
Sống trong rừng thẳm sâu
Chẳng ao ước nhiều đâu
Mắt trong veo màu nắng.
Hình dung tóc bạn trắng
Bạc phơ mái đầu rồi
Mong chát, chua, cay, đắng
Thôi vương môi bạn tôi...
Không còn phẳng vầng trán
Mắt đầy vết chân chim
Bớt "Cái tôi" lãng mạn
Thơ dâng Đời, ta nhen...
26.7.2011.
buithison
Ngày gửi: 25/07/2011 23:33
Đã sửa 4 lần, lần cuối bởi A.N. vào 26/07/2011 10:12
Có 9 người thích
Ngày gửi: 26/07/2011 00:56
Có 9 người thích
buithison đã viết:maihuongqth đã viết:buithison đã viết:Thơ Mai Hương từng trải, già dặn cả trong nội dung suy nghĩ cũng như lựa chọn nghệ thuật biểu đạt nên dễ đi vào lòng người đọc. Tuy nhiên, tâm tình cùng Mai Hương cũng là cách bts tự nhắc nhủ mình: Thơ tình không thể thiếu trong cuộc đời ta nhưng không nên mãi chìm đắm trong "cái tôi" bé nhỏ của mình mà nên mở rộng chủ đề hơn. Một tuần nay, đọc bài của các bạn trên thi viện viết về Trường Sa, lũ lụt, tai nạn giao thông, thi cử... tự thấy thơ mình lạc lõng, xa rời thời cuộc quá!maihuongqth đã viết:
ANH KHÔNG CÓ LỖI
Bao nhiêu là hò hẹn
Để rồi cứ chờ mong
Một hồi chuông điện thoại
Chìm vào trong hư không …
Như thể là ngóng trông
Như là niềm nhung nhớ
Lại như là… đổ vỡ
Ở trong lòng . Anh ơi !
Bây giờ em hiểu rồi
Những lời anh chưa nói
Anh không hề có lỗi
Khi lòng… thôi nhớ em…!
Em - Là để anh quên
Thoảng như lời của gió
“Đất” chỉ là “Đất ở”
Giữa dòng đời phôi pha…!
Anh – cơn gió thoảng qua
Chút buồn , vui , quên , nhớ
Còn em thì cứ ngỡ
Một thiên đường - Ước mơ…!
Em thôi không làm thơ
Buồn vui còn ai nữa
Thế là thành vô nghĩa
Khi lòng người chia phôi…!
Anh không hề có lỗi
Chỉ mình –mình em thôi !
2001
TÂM TÌNH CÙNG MAI NƯƠNG
Cùng một tuổi với nhau
Thơ bạn từng trải thế?
Chắc đời bạn bể dâu
Nên thơ sầu ngấm lệ?
Tôi hồn nhiên như trẻ
Sống trong rừng thẳm sâu
Chẳng ao ước nhiều đâu
Mắt trong veo màu nắng.
Hình dung tóc bạn trắng
Bạc phơ mái đầu rồi
Mong chát, chua, cay, đắng
Thôi vương môi bạn tôi...
Không còn phẳng vầng trán
Mắt đầy vết chân chim
Bớt "Cái tôi" lãng mạn
Thơ dâng Đời, ta nhen...
26.7.2011.
buithison
Cám ơn , cám ơn buithison đã tặng tôi một bài thơ hay đến thế ! rung động lòng người đến thế ! Đúng thật, cuộc đời dâu bể …đã khiến tôi khó mở rộng được lòng mình . Tôi sẽ học và biết đâu lại có thể làm được chăng ! Tôi chưa làm được thơ tăng bạn , nhung tôi đã từng viết về cuộc đời mình :
SỐ PHẬN VÀ CÁNH CHIM ĐƠN CÔI
Ai đã từng khuyên ai đó
Tin vào”Duyên số trời cho”
Đồng sâu thân cò lặn lội
Bởi chăng “duyên phận kiếp người” ?
Ta đã đi gần hết cuộc đời
Cũng như người
Dẫu chẳng lặn lội thân cò
Nhưng đã từng tả tơi qua bao nhiêu sóng gió
Như cánh chim thương đau mỏi mòn giữa mịt mùng bão tố
Đã rất nhiều lo sợ…
Đã thương đau…
Và đã rất nhiều lần ta tự hỏi : Vì đâu ?
Khi mới sinh ra có thể là ai cũng như nhau
Cũng trần trụi nguyên sơ-cũng nhỏ nhoi nơi bắt đầu cuộc sống
Cũng bật khóc chào đời – cũng học cười học nói
Cũng được mẹ ru hời trong ấm áp nôi đưa…
Khi sinh ra , ta giống nhau như đất trời , như nắng , như mưa…
Thế rồi bỗng - tự bao giờ - đổi khác…
Có những ngôi sao chói sáng đi về miền cực lạc
Còn ta… bẽ bàng rẽ sang lối bên kia…
Cũng đã một thời ta từng sống rất say mê
Đã một thời tưởng rằng - tất cả đều có thể …
Mộng ước ngọt ngào – tràn trề sức trẻ
Đã một thời như thế - tuổi hai mươi …!
Rất hồn nhiên - cô sinh viên háo hức bước vào đời
Vội vã quá đã bước bàn chân trái…
Để gần hết cuộc đời,cứ tự hỏi : Lỗi tại ai ?
Hay tại mình khờ dại ?
Hai vai gánh cuộc đời – mãi đi tìm –
Hạnh phúc nơi đâu ?
Như cánh chim thương đau – trong mưa nắng dãi dầu
Trong bão tố cố vươn mình chống đỡ
Gặp gió giông - gồng mình lên che chở
Gìn giữ yên bình cho những đứa con yêu !
Ta cho ta có đáng được bao nhiêu
Chút dịu ngọt trong rất nhiều cay đắng …
Và những lúc quá khổ đau ta thầm nhắc
Duyên số tại trời chứ chẳng phải tại ai !
Định mệnh ngặt nghèo đâu cần biết đúng sai
Trời già quá mà ta thì khờ dại…
Để nơi bắt đầu - lại là mãi mãi…
Nơi bắt đầu – bàn chân trái - Người ơi !
Duyên phận kiếp Người – sao lại bởi Trời cho ?
MH
Một lần nữa cám ơn buithison !
Ngày gửi: 26/07/2011 01:08
Có 9 người thích
maihuongqth đã viết:
Hoa Xương Rồng
(Kính tặng nhà thơ TRƯƠNG ĐÌNH TƯỞNG
với tập thơ HOA XƯƠNG RỒNG)
Sao lại là hoa Xương Rồng?
Mà không là Hồng là Cúc …?
Có điều gì thôi thúc
Mà anh chọn HOA XƯƠNG RỒNG ?
Chắt chiu được một giọt hồng
Từ “Trong cỗi cằn sa thạch”
Bật lên từ trong thử thách
Mạch đời
Trào dâng!
Thoáng một chút bâng khuâng…
Trước HOA XƯƠNG RỒNG kỳ diệu !
(Có lẽ sẽ là hơi thiếu
Nếu như là Cúc , là Hồng…)
Vì sự tồn vong
Đời phải đành gai góc!
Ôi !
HOA XƯƠNG RỒNG !
Trở trăn…
Từ trong một nỗi lòng sâu thẳm !
Chỉ mấy giọt ban mai đằm thắm
Mà “Sao phải ngập gai tinh cầu”?
2008
Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối