Trang trong tổng số 49 trang (483 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

linh lan

Chân thành thì cứ chân thành không cần phải định hướng là họ có chân thành với ta hay không? Cứ cởi mở, trung thực thì lòng ta thấy vui không cần phải cân đong đo đếm làm gì ta vẫn là ta thì ta không đánh mất ta bạn Đồ Nghệ ạ.Tôi thấy cuộc tranh luận mệt lắm. Rồi sự việc cũng được giải quyết ổn thoả.Hãy để cho thivien là một nơi thật sự là thơ, mà đã là thơ thì nó phải đến từ trái tim.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Đau bụng quá. Đến phòng tập rồi...dzìa. Ôm ghita.
Nhà bên, giờ này thợ thầy nghỉ hết. Lại cuối tuần, họ nghỉ sớm. Không gian bình yên. Tiếng cộ xe ầm ầm ngoài cửa, không làm chi phối tiếng đàn. Quen lắm rồi.
Nhớ nhạc Trịnh. Lâu lắm không chơi bài nào của ông. Bắt đầu với khúc Hạ Trắng. Dường như lần nào chơi nhạc Trịnh, không bao giờ quên chơi bài này.
Lân la sang Diễm xưa, Ướt mi...
Ngồi thừ...quên cả đàn.
Dạo này hay mệt, hay lười, hay nghĩ ngợi bâng quơ, hay buồn, hay chán...
Dạo này lười cười, lười nói, lười chọc ghẹo mọi người...
Dạo này lười cả làm thơ, lười cả ngắm trăng non, lười cả chơi với mấy chiếc lá mắc cỡ...
Dạo này lười đạp xe long rong ngoài đường,...
Dạo này...sao mà lười nhiều đến dzậy!? Ngay cả online cũng không ham.
Dạo này...gần đất...xa chời! Người lừng khừng...cõi giữa.

Đã lại sắp tiễn thêm một ngày. Đang nghe " Đôi bờ " với chỉ có một bờ. Nghe mãi...
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đồ Nghệ

linh lan đã viết:
Chân thành thì cứ chân thành không cần phải định hướng là họ có chân thành với ta hay không? Cứ cởi mở, trung thực thì lòng ta thấy vui không cần phải cân đong đo đếm làm gì ta vẫn là ta thì ta không đánh mất ta bạn Đồ Nghệ ạ.Tôi thấy cuộc tranh luận mệt lắm. Rồi sự việc cũng được giải quyết ổn thoả.Hãy để cho thivien là một nơi thật sự là thơ, mà đã là thơ thì nó phải đến từ trái tim.
@Bạn Linh Lan : Viết những dòng về sự chân thành, ĐN không hề ám chỉ bất kì ai cũng như bất kì sự vụ nào xảy đến rồi đi trên Thi Viện cả bạn à.Và cũng chẳng bao giờ ĐN cân đong đo đếm sự chân thành của người khác làm gì, nói như LL rất đúng, dù gì đi nữa thì mình vẫn là mình, miễn là mình đã sống chân thành và cởi mở với mọi người...Mà bạn có ý trách gì ĐN này phải không? Mình có tham gia tranh luận cái gì đâu và cũng có làm gì khiến TV không còn là một nơi thật sự thơ? Mình không hiểu bạn nói gì và về ai? Mình đang gặp phải nhiều chuyện không may ở cơ quan, chuyện buồn ở gia đình lẫn những chuyện khác và trút bớt những thứ nặng nề đó ở chốn ảo này thôi để nhẹ lòng. Thế thôi bạn à.
...
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет ..
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phương Lăng

Anh Đồ ơi. Sao anh cũng giống tôi "phân nửa". Áp lực công việc, những rắc rối ở cơ quan. Tìm người tri âm với mình thật khó.
Không gian thục ở đời, con người ganh đua chiếm lĩnh. Hy vọng không gian này là nơi ta có thể giải toả, giãi bày.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Nghe chút...xót xa. Bình thường. Khác thường. Hạnh phúc...Phù. Rồi, cũng...không không mà thôi. Mà thôi,...đừng rời chân khỏi nơi này nữa!
( Khác thường...có tội ko? )

Ghi một chuyện vui vui, be bé trong ngày.
Sáng nay, học nhóm. Mọi khi thầy, cô giao việc xong là...mạnh ai nấy...đi. Thầy, cô đi đằng thầy, cô. Học trò đi đằng học trò.
Hôm nay khác. Giao nội dung thảo luận cho các nhóm xong, thầy...cắm chốt tại bàn! Chà, kiểu này, vỡ kế hoạch đã định như không.
Nhỏ Thảo nói : Con QN, mày giảo biện, làm sao bứng gốc được thầy, mày hành gì tao cũng chịu. Với lại ổng cưng mày, có gì ổng hổng la mày đâu.
Trời, giỡn mậy, mầy bứng đi, được, tao chìu mày cho.
Hhahahaha...Cả lũ cười cái rần.
Nói dzậy chứ, tao thử ha. Không cầm thắng đâu nha.
Rón rén, Quỷ giả vờ...nai:
Thầy, (hì), em báo cho thầy một tin mừng.
_ Tin gì?
_ Tin này, đời người không dễ được mấy lần nghe...
_ Ừa, nói coi.
_ Thầy, cô ở nhà vừa đẻ em bé, cô nhắn, mời thầy dzìa gấp!
Vừa nói xong lo dọt cho lẹ. Thầy chỉ kịp đưa tay lên là phóc khỏi bục giảng mất tiêu. Hhahaha..., thầy cười kìa!
_ Tụi bây đừng hòng điệu hổ ly sơn nghen. Cuối giờ nhóm nào không nộp báo cáo, tao không cho thi.
_ Á, thầy...hù.
Dù có bày đủ trò, thầy vẫn không ra khỏi lớp. Được cái an ủi, thầy cho dzìa sớm. Mà, dzìa sớm cũng không đi chơi với nhau được, lo dzìa, sợ chời mưa.

Ra cổng, ngoái đầu nhìn lại. Thân thương quá. Lại sắp xa nó nữa rồi.
Góc cafe Văn Khoa đã bị dở bỏ. Cổng trường thông thoáng sạch đẹp. Dưng lại nghe...buồn. Mấy năm nay, bao nhiêu kỷ niệm nơi đó. Giờ chỉ còn là hoài niệm mà thôi.

Cuộc đời đúng là những cuộc hợp tan. Liệu sau những cuộc hợp tan ấy, trong ta còn giữ được gì?
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

TEP RIU

Hì hì! Cái này phải là ''Tía tô".
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nh0k_ng0^

Bé yêu của chị ơi! Cố lên em nhé, mẹ sắp vào rồi! Yêu Bé chị nhất nhà :)
Hoa gió...
Nương theo làn gió
Hoa lìa xa cây
Xoay xoay bay bay...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

ĐN Ơi! Sao nhạy cảm vậy thấy bạn buồn và có gì đó chán nãn mình động viên thôi chứ không ám chỉ gì đâu? Mình vô tư lắm, các cuộc tranh luận trên TV đã làm không khí thơ hơi u sầu mà mình thì thích nó trong sáng hồn nhiên, nên muốn bạn ĐN cũng vậy ,vô tư một chút sẽ thanh thãn ấy mà, mình cũng áp lực không thua gì bạn đâu, nên mình cũng mong các bạn thơ trên TV cũng vậy.Giống như cô bé MT vậy giận thì giận mà thương thì thương. Chúc bạn vui nhé. Mình thật tình thôi.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Ủa sao hổng gủ Hnhu mà chờ Hnhu gủ?
Nhưng chầu gì? Gụ gắn là hổng biết chơi đâu. Cafe cũng hông chơi luôn, vì nổi mụn - sợ...xí gái. Hà, bia cũng hổng biết vì...hổng ưa phim Hàn. Uống sữa Cô Gái Hà Lan, bạn uống hông? Hhahahaha.
Chọc bạn cho vui ha. Hnhu thì lúc nào cũng gảnh và lúc nào cũng...bận. Người ngoài hành tinh, nó dzậy đó bạn à.
Có chiệu chứng ngộ chữ ha? Bị con gái yêu gùi phải hông? Hay là yêu con gái nhà ai gùi? Đến độ tương tư chưa? Cần Hnhu tư dzấn gì hông? Hnhu còn là chiên dziên tư dzấn tình yêu đẳng cấp " gồ " chứ hổng phải dở đâu nha.
Hhahahahaah...........

Tặng bạn thơ Bùi Giáng nè: ( Quên mất tựa bài gùi. )
" Uống và si nói lăng nhăng
Miệng mồm lý như thằn lằn đứt đuôi
Tâm can chân thể chôn vùi
Mặt trời không mọc với người lem nhem
Còn đâu nguyệt tỏ bên thềm
Ôi người uống rượu còn thêm điên rồ. "
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Đang chat với Honey.
Anh nhắc má. Làm tự dưng nhớ má quá đi nè.
Giờ này má chắc ở trong chùa. Nãy giờ gọi điện bàn cho má mà hông gặp. Mà má lại hông thèm xài dđ.
Bữa nay chắc nước kém. Mùa này có kém mấy thì khi rong nước cũng mấp mé sàn. Ngồi khõa chân nghịch nước rồi cười khúc khích mình ên. Thi thoảng ghẹo mấy giề lục bình trôi ngang tầm chân. Khều vào, ve vuốt những chiếc lá tròn tròn trơn mát, rồi lại dùng chân đẩy ra xa. Nhìn theo giề lục bình trôi cho đến khi hút ngang khúc cua phía trước. Cưng có về đến biển kịp hôm nay? Hay lại dập dềnh trôi xuôi đâu đó? Mà chắc cưng còn bận rong chơi . Hnhu cũng thế. Cũng chỉ thích được rong ruỗi trôi nổi như cưng mà thôi.
Hôm nay, SG ngập nắng. Chủ Nhật bình yên quá. Tự dưng lười. Dự định rủ nhóc nhỏ trồng lại nha đam và mắc cỡ cũng tan biến. Nằm ườn ra ngắm trời, mây.
Muốn chơi cùng Tranh, lười chỉnh dây. Muốn nâng đến Nguyệt, lười...cần cong. Nâng ghita muốn chơi một khúc roman mới tập, lười mở tập đọc nhạc... Hà, lười chảy nhớt luôn. Gãy tưng tưng một khúc rumba. Chuyển tango, nghêu ngao một bài chả biết nhớ tự bao giờ : " Yêu biết bao nhiêu, phố chiều Hà Nội. Thủ đô in bóng nước thân quen. Yêu biết bao nhiêu khung trời chờ đợi. Cùng ai nép dưới ánh đèn...Chiều lướt in trên Hồ Tây. Hà Nội rực rỡ những phố phường đầy hoa. Hoa liễu ướp say tình ta. Còn lưu luyến mãi chốn quê nhà..."
Hà, tự dưng nghe thương nhớ HN! Lãng không chịu được. Ở đó có gì đâu? Có ai đâu? Thế mà chỉ với một giai điệu, lại nghe thân thương thế.
Vậy là vừa từ SG, vèo dzìa Cần Thơ thăm má, thăm sông. Lại ù tới tuốt HN. Ha, Hnhu trôi còn nhanh hơn cả giề lục bình kia ti tỉ lần.


GỬI DÒNG SÔNG.
Sông hỡi nơi này xa xôi lắm
Em vẫn tìm về với dòng mơ
Dòng trôi mang nhớ thương thăm thẳm
Hun hút trong em những tháng năm.

Sông hỡi nơi này quạnh hiu lắm
Đất chật người đông ...kín nghẽn đường.
Cộ xe giăng giăng như mắc cửi
Thế mà không một...đóa Vô Thường!

Sông hỡi nơi này cô đơn lắm
Khuya khoắt đêm trường vắng bóng trăng
Ngân Hà trắng lạnh muôn sao sáng
Chẳng nỡ cùng em tiếng nói năng.

Sông hỡi vì sao em vắng sông?
Nhưng luôn trong em sóng dậy lòng
Sông chiều lớp lớp giăng giăng khói
Gửi tới tình sông nỗi nhớ mong.
( hnhu )
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 49 trang (483 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] ... ›Trang sau »Trang cuối