PN&HĐ: Cần một thứ hơn tiền và lòng nhân ái... tồi tệ
Tác giả: TRỰC NGÔN
Cái chết của Thành Tuyên và những người quản lý lò gạchTôi quả thật sững sờ và không sao hiểu được khi đọc bài báo viết về di tích lịch sử thành nhà Mạc mà ta thường quen gọi là Thành Tuyên với gần 500 tuổi đã trở thành những lò gạch ở Tuyên Quang. Nếu chỉ nghe nói thì tôi chẳng bao giờ tin. Và nếu chỉ đọc bài không mà không có ảnh thì tôi cũng vẫn không tin. Nhưng bài viết có cả ảnh Thành Tuyên xưa và lò gạch nay đã làm lòng tôi chết điếng.
Bỗng thấy mặt mày sây sẩm. Biết là bị một cái tát. Nhưng nhìn ra không thấy ai. Nghĩ mãi mới nhận ra những cái lò gạch kia tát mình.
Xin thưa, danh từ lò gạch không phải tôi nghĩ ra mà do một số văn nghệ sỹ Thành Tuyên đau đớn kêu lên. Nhìn bức ảnh về những cổng Thành Tuyên được xây thế vào những cổng thành xưa quả đúng là những cái lò gạch. Than ôi, vì đâu ra sự thể này ?
Sự biến mất của những cổng Thành Tuyên rêu phong cổ kính là một cái chết của văn hóa. Nếu bạn là người có trí tưởng tượng, bạn sẽ thấy thi thoảng một di tích lịch sử hay di tích văn hóa trên đất nước chúng ta từ từ gục xuống bởi những viên đạn phi văn hóa bắn tỉa.
Nhưng mãi mãi cho đến khi giã từ cõi đời này, tôi cũng không sao hiểu nổi vì sao những người quản lý văn hóa của Tuyên Quang, cao hơn nữa là lãnh đạo tỉnh Tuyên Quang và những cơ quan liên quan khác lại giết chết những di tích lịch sử vô giá kia và hung hăng đặt vào đó những cái lò gạch mới thê thảm tốn hàng tỷ đồng của Nhà nước. Và ngay cả những lò gạch mới xây ở Tuyên Quang cũng không có thẩm mỹ bằng những lò gạch thực sự mà chúng ta vẫn nhìn thấy ở một số làng quê.
Nếu vô tình mất đi những cổng Thành Tuyên rêu phong kia do thiên tai, do chiến tranh... chúng ta có tiếc nuối nhưng không phải hổ nhục. Nhưng những di tích lịch sử ấy mất đi là do sự cố tình của con người. Mà những con người này lại không phải là bọn đào vàng hay đào mộ cổ tìm của quý phá hoại mà do chính một số người mang danh nhà quản lý văn hóa phá hoại. Đó là một sự hổ nhục ê chề.
Và không ai có thể biện minh cho những hành động phi văn hóa này. Xin quý vị nào định lên tiếng bảo vệ cho những hành động nói trên hãy "uốn lưỡi 7 lần" trước khi lên tiếng. Các quý vị hãy hỏi lương tâm và sự hiểu biết của mình thử xem. Nếu các quý vị không trả lời được câu hỏi đó thì hãy hỏi những người thân của mình thử xem.
Công luận đã lên tiếng, đã tranh đấu về những cái chết văn hóa như thế này nhiều năm nay rồi. Nhà nước cũng đã ban hành bao chính sách vể bảo vệ các di tích lịch sử và văn hóa, nhưng chúng ta vẫn cứ phải chứng kiến những di tích lịch sử, di tích văn hóa và cả những di sản thiên nhiên bị giết chết một cách công khai bởi những người được giao nhiệm vụ bảo vệ. Nghe thật bi hài, nghe thật kinh hãi, nghe thật hổ nhục và nghe thật không tin nổi.
Cho đến lúc này, bạn sẽ gọi những người phá Thành Tuyên lịch sử để xây những lò gạch không nung gạch là gì? Nếu bạn đọc chưa nghĩ ra một cái tên nào thật hay thì tôi xin gọi họ bằng một cái tên tạm: Những người xây lò gạch thời hiện đại.
Cổng Thành Tuyên lịch sử 1Cổng Thành Tuyên lịch sử 2Và "lò gạch" mới xây với hàng tỷ đồng “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...”(Trịnh Công Sơn)
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook