Trang trong tổng số 84 trang (837 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [63] [64] [65] [66] [67] [68] [69] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

hmhiennhan

hmhiennhan đã viết:
xuanphuong251985's Avatar
Moderator
      Trợ lý CLB Thơ Ca - Thi Sĩ
 
Tham gia: 15-05-2010
Đến từ: Buôn Ma Thuột, daklak
Tuổi: 26
Bài gởi: 1,338
Đã được cám ơn 3,466 lần trong 1,171 bài viết
Mặc định


Đi quanh đời mình!

Labu115

Môi cười mà mắt lệ rơi
Sao ta không sống cuộc đời cho nhau
Để trong cái cuộc bể dâu
Ta vương tình cũ, người sầu lối xưa

Mùa mưa đã mấy mùa mưa
Hoa vàng mấy độ người chưa thấy về
Dù ta đi khắp sơn khê
Nào đâu còn thấy... cơn mê năm nào

Chiêm bao bao giấc chiêm bao
Mơ dáng hình mộng ngọt ngào tim ta
Một ánh nhìn, chẳng quá xa
Người cùng chung lối.... căn nhà xinh xinh

Thế gian thế đấy chuyện tình
Nếu tròn thì chẳng... lung linh thơ buồn
Thế gian thế đấy luôn luôn
Tình đầu tan vỡ... đôi đường ly tan

Để ai còn mãi đi hoang
Để ai còn ngóng huy hoàng ngày xanh
Để ai còn giấc yên lành
Để ai còn mãi... đi quanh đời mình


...

Ea H'leo, 15.10.2011
Xin giao lưu cùng anh Hiền Nhân một bài.
 Một chút hương lòng

Người cười để giấu lệ rơi
Chênh vênh hai nửa mãnh đời giáp nhau,
Tưởng là chia sẻ nỗi đau,
Ngờ đâu phải chịu hanh hao mộng vàng.

Nếu đời không lắm trái ngang,
Thì đôi ta chẳng dở dang tình đầu?
Hoa vàng mấy độ úa sầu,
Chỉ còn chiếc bóng qua cầu lắt lay.

Người qua mấy nẻo đường bay,
Có tìm lại được đêm say ân tình?
Dưới trăng đôi bóng lung linh,
Chia trái bắp nướng đậm tình quê hương.

Bây giờ hai đứa hai phương,
Nụ cười trên Nét còn vương sắc hồng.
Số không thành vợ ,thành chồng,
Chỉ còn một chút hương lòng trao nhau
Hmhiennhan
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
ĐỪNG NÓI TÌNH MÌNH ..........

Cảm ơn người còn nhớ chuyện xưa
Cái thời ta đang còn đôi tám
Tà áo trắng tung bay tình trong sáng
Biết gì đâu ...lãng mạng ...yêu đương

Cảm ơn ai vẫn nhớ lúc chung trường
Đón đưa ta ngày hai lần tới lớp
Mùa thu chín lúa bông trĩu hạt
Ai ngỏ lời ...ta không nhận ...nhưng say...

Đã mấy mươi thu tưởng vẫn còn đây
Chẳng phải ....tình bên ngoài song cửa...
Bởi hai trái tìm vẫn oằn nỗi nhớ
Ai đành lòng nói đấy chẳng tình yêu.?..

Mùa thu nay ...ta gặp lại buổi xế chiều
Hoàng hôn xuống bàn tay ai đan chặt
Em chẳng nói ...nhưng chỉ cười khúc khích
Đừng nói tình mình ...ngoài song cửa nha anh

.........AP.....................

*Thơ hay ...Phương hoạ vui nha

Ru tình

Chuyện tình mùa thu

Tuổi đôi tám trời xui mình gặp gở
Mới liếc nhìn hai đứa đã kết ngay.
Người đi xa còn ngoáy đầu ngoảnh lại
Muốn chờ nhau nên đủng đỉnh gót giày.

Ngày qua ngày em giả bộ thơ ngây,
Dù thừa biết có cái đuôi xuôi ngược.
Bốn mắt tìm nhau như thầm đính ước,
Chưa ngỏ lời,nhưng đợi cái bắt tay.

Tình mới bén xuân cảm xúc tràn đầy,
Nhưng nụ hôn cứ phải chờ đợi nữa,
Má ửng đỏ nhưng lần nào cũng vậy
Em kiếm cớ lùi,đổ lỗi nắng mưa.

Trời chuyển sang Thu em nghĩ kỷ chưa?
Sao lại nhìn anh rồi cười khúc khích?
Sao anh không dám làm điều anh thích?
Chẳng hiểu câu"Con gái ghét là ưa?"

Gió đuổi trăng đã đến gần khung cửa,
Nhưng hương tình hai đứa cứ đong đưa.
Anh luôn ngớ ngẩn dại khờ đến rứa?
Để bây giờ tiếc nuối chuyện ngày xưa...
Hmhiennhan






ĐÁ VỌNG
Anh hỡi anh xin đừng nuối tiếc
Bời đất trời  chia cắt hai ta
Bởi người Nam Kẻ Bắc cách xa
Có tiếc nuối thì cũng vời vợi mãi
Anh có biết bao mùa thu thay lá gọi
Và cơn mưa chiều luyến tiếc tình ai
Anh ra đi để lại giấc thu hoài
mãi đọng lại trái tim người em gái
Giờ xế chiều anh nói lời tiếc nuối
Em đau lòng không thể nói thành câu
Nhớ thu xưa ta vẫn vọng trong nhau
Nụ hôn thấm ...hai mái đầu in bóng
Giận đất trời ...trời cao ..đất rộng..
Nhưng chúng mình không một chốn náu nương
Hai chúng ta mãi mãi chẳng chung đường
Chỉ biết  gửi lời thơ như....  nhưng lời đá vọng ...

...............AP..................
 Lỡ duyên

Chẳng ai đo được chiều dài khoản cách,
Từ đôi lòng của hai kẻ yêu nhau.
Như vầng trăng đứng kề bên chòm sao,
Vận chuyển mãi mà chưa thể chạm mặt.

Anh và Em ở hai miền Nam Bắc,
Vẫn đứng chung nhau nửa quả địa cầu.
Mùa Thu nào chúng mình còn khát khao,
Say đắm trao nhau nụ hôn cuốn chặt.

Anh tiếc nuối chưa có tuần trăng mật,
Bởi dòng đời đã xô giạt hai phương.
Bóng hình nhỏ chưa có chỗ náu nương,
Cao Bằng, Lạng Sơn đã đầy bóng giặc.

Đá vọng phu âm vang nhiều cung bậc,
Chiến sĩ xông pha mấy thuở trở về?
Ngày thanh bình trở lại khắp sơn khê,
Kẻ xuôi nam, người yên bề gia thất.

Làm sao đo hết chiều dài ngăn cách?
Trong chiến tranh tan hợp cũng bình thường.
Tuổi xế chiều ,còn một thoáng vấn vương,
Ta xiết tay nhau thay lời thầm trách...
Hmhiennhan





Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Đêm say tình

Hãy nán lại cùng anh vui đối ẩm,
Về nhà chi sớm vậy bạn lòng ơi!
Đêm nay rằm, trăng tỏa sáng góc trời,
Cho anh gởi nụ hôn lên má thắm.

Chúng mình đốt cháy giá băng sâu thẳm,
Kèo gió sương về lạnh cóng buồng tim.
Cánh cửa tình yêu hé mở ra thêm,
Để anh được mon men vùng núi cấm.

Hai vành khuôn trăng nhấp nhô gợi cảm,
Dẫn hồn anh vào cõi mộng thiên đường.
Sao em chẳng cởi tung đi yếm thắm,
Cho ngọn lữa tình nóng bõng thịt xương?

Anh cảm nhận rồi ánh mắt lạ thường,
Men rượu tình làm đôi ta mê sảng?
Em cho anh no nê vùng da trắng,
Nhưng lắc đầu từ chối chuyện yêu đương.

Chỉ mới chạm khẻ bờ vai quý nương,
Má ,môi em đã ửng đỏ sắc hồng,
Miệng lắp bắp hoài hai chữ không,không,
Anh hết chiêm ngưỡng chiều sâu thần tượng.

Hồn ngã nghiêng từ điệu vũ nghê thường,
Nhưng không vượt được hàng rào ngăn cản
Chỉ là khoảnh khắc giao hòa lãng mạn,
Đủ để đôi mình gắn chặt yêu thương...
Hmhiennhan.



Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Trích dẫn Nguyên văn bởi Trường Phi Bảo Xem Bài Gởi

Phôi Pha

Trường Phi Bảo

Tình cũ như hoa rũ
Về qua bến nước xưa
Chân chợt ngang thềm cũ
Nhặt chút dư âm thừa

Chốn cũ không người cũ
Biết giờ phiêu bạt đâu
Con đò yên giấc ngủ
(Ai tiễn ai qua cầu)

Một mình trên lối cũ
Chiều muộn cánh chim bay
Tường nhà bên rêu phủ
Dây leo chật tháng ngày

Trăng còn trong mùa cũ
Khuyết mãi chẳng tròn đầy
Kỷ niệm hoài ấp ủ
Phôi pha tình thơ ngây

19/10/2011

Tình chết yểu!

Có điều gì vụn vỡ
Nghe mặn đắng bờ môi?
Chỉ một lần lầm lỡ,
Người xa tận chân trời.

Vết thương lòng lở lói,
Day dứt trái tim côi
Mình đã phụ nhau rồi,
Ngọt bùi nào chia đôi?

Khúc kinh cầu sám hối,
Người cho lời đường mật?
Tình yêu chết lạnh rồi,
Thổi thêm chi gió bấc?

Một nụ tình vội ngắt,
Không kịp đợi sớm mai.
Nỗi buồn vương lên mắt,
Nỗi sầu trĩu trên vai.

Tình ơi! xin khất lại,
Chẳng biết đến kiếp nào?
Có thể là mãi mãi,
Không còn ngày gặp nhau.

Ôi! cuộc tình kỳ ảo,
Như cơn gió xôn xao,
Mới mê đắm đêm nào,
Chỉ còn trong chiêm bao...
Hmhiennhan
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Một thời đã yêu ,một đời để nhớ! Ảnh kỷ niệm Hiền Nhân-Yến Loan. Nhạc "  Trên đỉnh mùa đông"



Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

hmhiennhan đã viết:
Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
ĐỪNG NÓI TÌNH MÌNH ..........

Cảm ơn người còn nhớ chuyện xưa
Cái thời ta đang còn đôi tám
Tà áo trắng tung bay tình trong sáng
Biết gì đâu ...lãng mạng ...yêu đương

Cảm ơn ai vẫn nhớ lúc chung trường
Đón đưa ta ngày hai lần tới lớp
Mùa thu chín lúa bông trĩu hạt
Ai ngỏ lời ...ta không nhận ...nhưng say...

Đã mấy mươi thu tưởng vẫn còn đây
Chẳng phải ....tình bên ngoài song cửa...
Bởi hai trái tìm vẫn oằn nỗi nhớ
Ai đành lòng nói đấy chẳng tình yêu.?..

Mùa thu nay ...ta gặp lại buổi xế chiều
Hoàng hôn xuống bàn tay ai đan chặt
Em chẳng nói ...nhưng chỉ cười khúc khích
Đừng nói tình mình ...ngoài song cửa nha anh

.........AP.....................

*Thơ hay ...Phương hoạ vui nha

Ru tình

Chuyện tình mùa thu

Tuổi đôi tám trời xui mình gặp gở
Mới liếc nhìn hai đứa đã kết ngay.
Người đi xa còn ngoáy đầu ngoảnh lại
Muốn chờ nhau nên đủng đỉnh gót giày.

Ngày qua ngày em giả bộ thơ ngây,
Dù thừa biết có cái đuôi xuôi ngược.
Bốn mắt tìm nhau như thầm đính ước,
Chưa ngỏ lời,nhưng đợi cái bắt tay.

Tình mới bén xuân cảm xúc tràn đầy,
Nhưng nụ hôn cứ phải chờ đợi nữa,
Má ửng đỏ nhưng lần nào cũng vậy
Em kiếm cớ lùi,đổ lỗi nắng mưa.

Trời chuyển sang Thu em nghĩ kỷ chưa?
Sao lại nhìn anh rồi cười khúc khích?
Sao anh không dám làm điều anh thích?
Chẳng hiểu câu"Con gái ghét là ưa?"

Gió đuổi trăng đã đến gần khung cửa,
Nhưng hương tình hai đứa cứ đong đưa.
Anh luôn ngớ ngẩn dại khờ đến rứa?
Để bây giờ tiếc nuối chuyện ngày xưa...
Hmhiennhan






ĐÁ VỌNG
Anh hỡi anh xin đừng nuối tiếc
Bời đất trời  chia cắt hai ta
Bởi người Nam Kẻ Bắc cách xa
Có tiếc nuối thì cũng vời vợi mãi
Anh có biết bao mùa thu thay lá gọi
Và cơn mưa chiều luyến tiếc tình ai
Anh ra đi để lại giấc thu hoài
mãi đọng lại trái tim người em gái
Giờ xế chiều anh nói lời tiếc nuối
Em đau lòng không thể nói thành câu
Nhớ thu xưa ta vẫn vọng trong nhau
Nụ hôn thấm ...hai mái đầu in bóng
Giận đất trời ...trời cao ..đất rộng..
Nhưng chúng mình không một chốn náu nương
Hai chúng ta mãi mãi chẳng chung đường
Chỉ biết  gửi lời thơ như....  nhưng lời đá vọng ...

...............AP..................
 Lỡ duyên

Chẳng ai đo được chiều dài khoản cách,
Từ đôi lòng của hai kẻ yêu nhau.
Như vầng trăng đứng kề bên chòm sao,
Vận chuyển mãi mà chưa thể chạm mặt.

Anh và Em ở hai miền Nam Bắc,
Vẫn đứng chung nhau nửa quả địa cầu.
Mùa Thu nào chúng mình còn khát khao,
Say đắm trao nhau nụ hôn cuốn chặt.

Anh tiếc nuối chưa có tuần trăng mật,
Bởi dòng đời đã xô giạt hai phương.
Bóng hình nhỏ chưa có chỗ náu nương,
Cao Bằng, Lạng Sơn đã đầy bóng giặc.

Đá vọng phu âm vang nhiều cung bậc,
Chiến sĩ xông pha mấy thuở trở về?
Ngày thanh bình trở lại khắp sơn khê,
Kẻ xuôi nam, người yên bề gia thất.

Làm sao đo hết chiều dài ngăn cách?
Trong chiến tranh tan hợp cũng bình thường.
Tuổi xế chiều ,còn một thoáng vấn vương,
Ta xiết tay nhau thay lời thầm trách...
Hmhiennhan






TÌNH KHÔNG PHAI

Dẫu biết rằng tình ta đã lỡ
Nhưng kỉ niệm ngày nào có nhạt được đâu anh
Bao thu đi nỗi nhớ cứ riêng dành
Đong nỗi nhớ bằng đêm dài ...khao ...khát ...

Biển ru thyền ngàn năm con sóng hát
Bản nhạc tình vang vọng ngày đêm
Ta chẳng chung nhau chăn ấm nệm êm
Vần thơ gọi ...ru miền nhung nhớ...

Vẫn biết rằng ta có duyên ...không nợ ....
Nhưng mỗi thu về lại vọng kỉ niệm xưa
Thu ơi thu thương nhớ mấy cho vừa
Thuở đất nước còn chìm trong bão lửa

Em ... Cô gái hoá vọng phu ...mong nhớ ....
Anh.... đời trai chiến đấu giữ non sông
Hoà bình rồi hai nỗi nhớ mong
Đã lạc lối.... nên không cùng hơi ấm

Ta gửi cho nhau nỗi nhớ thương sâu thẳm
Bằng tứ thơ yêu nồng mật đêm nay
Bằng niềm thương ta vẫn đong đầy
Sẽ mãi mãi không phai nhoà theo năm tháng

..........AP...............
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Trích dẫn Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhânXem Bài Gởi
Tình chết yểu!

Có điều gì vụn vỡ
Nghe mặn đắng bờ môi?
Chỉ một lần lầm lỡ,
Người xa tận chân trời.

Vết thương lòng lở lói,
Day dứt trái tim côi
Mình đã phụ nhau rồi,
Ngọt bùi nào chia đôi?

Khúc kinh cầu sám hối,
Người cho lời đường mật?
Tình yêu chết lạnh rồi,
Thổi thêm chi gió bấc?

Một nụ tình vội ngắt,
Không kịp đợi sớm mai.
Nỗi buồn vương lên mắt,
Nỗi sầu trĩu trên vai.

Tình ơi! xin khất lại,
Chẳng biết đến kiếp nào?
Có thể là mãi mãi,
Không còn ngày gặp nhau.

Ôi! cuộc tình kỳ ảo,
Như cơn gió xôn xao,
Mới mê đắm đêm nào,
Chỉ còn trong chiêm bao...
Hmhiennhan



TÌNH DƯ ÂM


Tình yêu nào còn đó
Mưa vội lướt qua nhanh
Tình anh treo ngọn lá
Cao xa em khó hái

Anh ơi tình vời vợi
Biển cạn còn bể dâu
Khi xưa bắt nhịp cầu
Ai đã rút từ lâu

Em buồn tím một mầu
Chẳng biết bao giờ được
Trong tay mình ôm xiết
Thắm thiết những ngày xa

Chiều đông ánh nắng tà
Em ước lần gặp ấy
Mình đừng vội xa nhau
Bây giờ cau trầu thắm

Duyên tình gieo trăm năm
Tìm anh thêm rối rắm
Ướt mềm chiếc gối nằm
Chiêm bao vẫn còn thấm
Tuyết
 
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
ĐỪNG NÓI TÌNH MÌNH ..........

Cảm ơn người còn nhớ chuyện xưa
Cái thời ta đang còn đôi tám
Tà áo trắng tung bay tình trong sáng
Biết gì đâu ...lãng mạng ...yêu đương

Cảm ơn ai vẫn nhớ lúc chung trường
Đón đưa ta ngày hai lần tới lớp
Mùa thu chín lúa bông trĩu hạt
Ai ngỏ lời ...ta không nhận ...nhưng say...

Đã mấy mươi thu tưởng vẫn còn đây
Chẳng phải ....tình bên ngoài song cửa...
Bởi hai trái tìm vẫn oằn nỗi nhớ
Ai đành lòng nói đấy chẳng tình yêu.?..

Mùa thu nay ...ta gặp lại buổi xế chiều
Hoàng hôn xuống bàn tay ai đan chặt
Em chẳng nói ...nhưng chỉ cười khúc khích
Đừng nói tình mình ...ngoài song cửa nha anh

.........AP.....................

*Thơ hay ...Phương hoạ vui nha

Ru tình

Chuyện tình mùa thu

Tuổi đôi tám trời xui mình gặp gở
Mới liếc nhìn hai đứa đã kết ngay.
Người đi xa còn ngoáy đầu ngoảnh lại
Muốn chờ nhau nên đủng đỉnh gót giày.

Ngày qua ngày em giả bộ thơ ngây,
Dù thừa biết có cái đuôi xuôi ngược.
Bốn mắt tìm nhau như thầm đính ước,
Chưa ngỏ lời,nhưng đợi cái bắt tay.

Tình mới bén xuân cảm xúc tràn đầy,
Nhưng nụ hôn cứ phải chờ đợi nữa,
Má ửng đỏ nhưng lần nào cũng vậy
Em kiếm cớ lùi,đổ lỗi nắng mưa.

Trời chuyển sang Thu em nghĩ kỷ chưa?
Sao lại nhìn anh rồi cười khúc khích?
Sao anh không dám làm điều anh thích?
Chẳng hiểu câu"Con gái ghét là ưa?"

Gió đuổi trăng đã đến gần khung cửa,
Nhưng hương tình hai đứa cứ đong đưa.
Anh luôn ngớ ngẩn dại khờ đến rứa?
Để bây giờ tiếc nuối chuyện ngày xưa...
Hmhiennhan






ĐÁ VỌNG
Anh hỡi anh xin đừng nuối tiếc
Bời đất trời  chia cắt hai ta
Bởi người Nam Kẻ Bắc cách xa
Có tiếc nuối thì cũng vời vợi mãi
Anh có biết bao mùa thu thay lá gọi
Và cơn mưa chiều luyến tiếc tình ai
Anh ra đi để lại giấc thu hoài
mãi đọng lại trái tim người em gái
Giờ xế chiều anh nói lời tiếc nuối
Em đau lòng không thể nói thành câu
Nhớ thu xưa ta vẫn vọng trong nhau
Nụ hôn thấm ...hai mái đầu in bóng
Giận đất trời ...trời cao ..đất rộng..
Nhưng chúng mình không một chốn náu nương
Hai chúng ta mãi mãi chẳng chung đường
Chỉ biết  gửi lời thơ như....  nhưng lời đá vọng ...

...............AP..................
 Lỡ duyên

Chẳng ai đo được chiều dài khoản cách,
Từ đôi lòng của hai kẻ yêu nhau.
Như vầng trăng đứng kề bên chòm sao,
Vận chuyển mãi mà chưa thể chạm mặt.

Anh và Em ở hai miền Nam Bắc,
Vẫn đứng chung nhau nửa quả địa cầu.
Mùa Thu nào chúng mình còn khát khao,
Say đắm trao nhau nụ hôn cuốn chặt.

Anh tiếc nuối chưa có tuần trăng mật,
Bởi dòng đời đã xô giạt hai phương.
Bóng hình nhỏ chưa có chỗ náu nương,
Cao Bằng, Lạng Sơn đã đầy bóng giặc.

Đá vọng phu âm vang nhiều cung bậc,
Chiến sĩ xông pha mấy thuở trở về?
Ngày thanh bình trở lại khắp sơn khê,
Kẻ xuôi nam, người yên bề gia thất.

Làm sao đo hết chiều dài ngăn cách?
Trong chiến tranh tan hợp cũng bình thường.
Tuổi xế chiều ,còn một thoáng vấn vương,
Ta xiết tay nhau thay lời thầm trách...
Hmhiennhan







TÌNH KHÔNG PHAI

Dẫu biết rằng tình ta đã lỡ
Nhưng kỉ niệm ngày nào có nhạt được đâu anh
Bao thu đi nỗi nhớ cứ riêng dành
Đong nỗi nhớ bằng đêm dài ...khao ...khát ...

Biển ru thyền ngàn năm con sóng hát
Bản nhạc tình vang vọng ngày đêm
Ta chẳng chung nhau chăn ấm nệm êm
Vần thơ gọi ...ru miền nhung nhớ...

Vẫn biết rằng ta có duyên ...không nợ ....
Nhưng mỗi thu về lại vọng kỉ niệm xưa
Thu ơi thu thương nhớ mấy cho vừa
Thuở đất nước còn chìm trong bão lửa

Em ... Cô gái hoá vọng phu ...mong nhớ ....
Anh.... đời trai chiến đấu giữ non sông
Hoà bình rồi hai nỗi nhớ mong
Đã lạc lối.... nên không cùng hơi ấm

Ta gửi cho nhau nỗi nhớ thương sâu thẳm
Bằng tứ thơ yêu nồng mật đêm nay
Bằng niềm thương ta vẫn đong đầy
Sẽ mãi mãi không phai nhoà theo năm tháng

..........AP...............
 Nợ tình còn vương

Vẫn mãi mãi ngọt ngào trong ký ức,
Mối tình đầu để lại nhiều dư âm,
Bao cảm xúc vẫn lặng thầm thổn thức,
Mùa Thu về , kỷ niệm cũng về thăm.

Bản nhạc tình đọng lại những cung trầm,
Như biển ngàn năm vẫn nghe sóng hát,
Anh và Em dẫu hai phương trôi giạt,
Vẫn còn vương hơi ấm bàn tay cầm...

Ta gởi trao nhau tình yêu sâu thẳm,
Trong chiến tranh để lạc lối hương thầm.
Thuở thơ ngây, tóc em còn cài trâm,
Sớm vọng phu tiễn người xa ngàn dặm,

Những câu thơ đã làm anh nhớ lắm,
Ánh trăng Thu vàng vọt giữa núi rừng.
Đời chiến binh xuôi ngược giữ quê hương,
Người tình  hậu phương não nề lệ thảm...

Mình có duyên nhưng không tròn mộng thắm,
Hai cuộc đời hai đường thẳng song song,
Vẫn giữ trong nhau mối tình say đắm,
Hoà quyện trong Thu món nợ vợ chồng...
Hmhiennhan

 
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

hmhiennhan đã viết:
Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
ĐỪNG NÓI TÌNH MÌNH ..........

Cảm ơn người còn nhớ chuyện xưa
Cái thời ta đang còn đôi tám
Tà áo trắng tung bay tình trong sáng
Biết gì đâu ...lãng mạng ...yêu đương

Cảm ơn ai vẫn nhớ lúc chung trường
Đón đưa ta ngày hai lần tới lớp
Mùa thu chín lúa bông trĩu hạt
Ai ngỏ lời ...ta không nhận ...nhưng say...

Đã mấy mươi thu tưởng vẫn còn đây
Chẳng phải ....tình bên ngoài song cửa...
Bởi hai trái tìm vẫn oằn nỗi nhớ
Ai đành lòng nói đấy chẳng tình yêu.?..

Mùa thu nay ...ta gặp lại buổi xế chiều
Hoàng hôn xuống bàn tay ai đan chặt
Em chẳng nói ...nhưng chỉ cười khúc khích
Đừng nói tình mình ...ngoài song cửa nha anh

.........AP.....................

*Thơ hay ...Phương hoạ vui nha

Ru tình

Chuyện tình mùa thu

Tuổi đôi tám trời xui mình gặp gở
Mới liếc nhìn hai đứa đã kết ngay.
Người đi xa còn ngoáy đầu ngoảnh lại
Muốn chờ nhau nên đủng đỉnh gót giày.

Ngày qua ngày em giả bộ thơ ngây,
Dù thừa biết có cái đuôi xuôi ngược.
Bốn mắt tìm nhau như thầm đính ước,
Chưa ngỏ lời,nhưng đợi cái bắt tay.

Tình mới bén xuân cảm xúc tràn đầy,
Nhưng nụ hôn cứ phải chờ đợi nữa,
Má ửng đỏ nhưng lần nào cũng vậy
Em kiếm cớ lùi,đổ lỗi nắng mưa.

Trời chuyển sang Thu em nghĩ kỷ chưa?
Sao lại nhìn anh rồi cười khúc khích?
Sao anh không dám làm điều anh thích?
Chẳng hiểu câu"Con gái ghét là ưa?"

Gió đuổi trăng đã đến gần khung cửa,
Nhưng hương tình hai đứa cứ đong đưa.
Anh luôn ngớ ngẩn dại khờ đến rứa?
Để bây giờ tiếc nuối chuyện ngày xưa...
Hmhiennhan






ĐÁ VỌNG
Anh hỡi anh xin đừng nuối tiếc
Bời đất trời  chia cắt hai ta
Bởi người Nam Kẻ Bắc cách xa
Có tiếc nuối thì cũng vời vợi mãi
Anh có biết bao mùa thu thay lá gọi
Và cơn mưa chiều luyến tiếc tình ai
Anh ra đi để lại giấc thu hoài
mãi đọng lại trái tim người em gái
Giờ xế chiều anh nói lời tiếc nuối
Em đau lòng không thể nói thành câu
Nhớ thu xưa ta vẫn vọng trong nhau
Nụ hôn thấm ...hai mái đầu in bóng
Giận đất trời ...trời cao ..đất rộng..
Nhưng chúng mình không một chốn náu nương
Hai chúng ta mãi mãi chẳng chung đường
Chỉ biết  gửi lời thơ như....  nhưng lời đá vọng ...

...............AP..................
 Lỡ duyên

Chẳng ai đo được chiều dài khoản cách,
Từ đôi lòng của hai kẻ yêu nhau.
Như vầng trăng đứng kề bên chòm sao,
Vận chuyển mãi mà chưa thể chạm mặt.

Anh và Em ở hai miền Nam Bắc,
Vẫn đứng chung nhau nửa quả địa cầu.
Mùa Thu nào chúng mình còn khát khao,
Say đắm trao nhau nụ hôn cuốn chặt.

Anh tiếc nuối chưa có tuần trăng mật,
Bởi dòng đời đã xô giạt hai phương.
Bóng hình nhỏ chưa có chỗ náu nương,
Cao Bằng, Lạng Sơn đã đầy bóng giặc.

Đá vọng phu âm vang nhiều cung bậc,
Chiến sĩ xông pha mấy thuở trở về?
Ngày thanh bình trở lại khắp sơn khê,
Kẻ xuôi nam, người yên bề gia thất.

Làm sao đo hết chiều dài ngăn cách?
Trong chiến tranh tan hợp cũng bình thường.
Tuổi xế chiều ,còn một thoáng vấn vương,
Ta xiết tay nhau thay lời thầm trách...
Hmhiennhan







TÌNH KHÔNG PHAI

Dẫu biết rằng tình ta đã lỡ
Nhưng kỉ niệm ngày nào có nhạt được đâu anh
Bao thu đi nỗi nhớ cứ riêng dành
Đong nỗi nhớ bằng đêm dài ...khao ...khát ...

Biển ru thyền ngàn năm con sóng hát
Bản nhạc tình vang vọng ngày đêm
Ta chẳng chung nhau chăn ấm nệm êm
Vần thơ gọi ...ru miền nhung nhớ...

Vẫn biết rằng ta có duyên ...không nợ ....
Nhưng mỗi thu về lại vọng kỉ niệm xưa
Thu ơi thu thương nhớ mấy cho vừa
Thuở đất nước còn chìm trong bão lửa

Em ... Cô gái hoá vọng phu ...mong nhớ ....
Anh.... đời trai chiến đấu giữ non sông
Hoà bình rồi hai nỗi nhớ mong
Đã lạc lối.... nên không cùng hơi ấm

Ta gửi cho nhau nỗi nhớ thương sâu thẳm
Bằng tứ thơ yêu nồng mật đêm nay
Bằng niềm thương ta vẫn đong đầy
Sẽ mãi mãi không phai nhoà theo năm tháng

..........AP...............
 Nợ tình còn vương

Vẫn mãi mãi ngọt ngào trong ký ức,
Mối tình đầu để lại nhiều dư âm,
Bao cảm xúc vẫn lặng thầm thổn thức,
Mùa Thu về , kỷ niệm cũng về thăm.

Bản nhạc tình đọng lại những cung trầm,
Như biển ngàn năm vẫn nghe sóng hát,
Anh và Em dẫu hai phương trôi giạt,
Vẫn còn vương hơi ấm bàn tay cầm...

Ta gởi trao nhau tình yêu sâu thẳm,
Trong chiến tranh để lạc lối hương thầm.
Thuở thơ ngây, tóc em còn cài trâm,
Sớm vọng phu tiễn người xa ngàn dặm,

Những câu thơ đã làm anh nhớ lắm,
Ánh trăng Thu vàng vọt giữa núi rừng.
Đời chiến binh xuôi ngược giữ quê hương,
Người tình  hậu phương não nề lệ thảm...

Mình có duyên nhưng không tròn mộng thắm,
Hai cuộc đời hai đường thẳng song song,
Vẫn giữ trong nhau mối tình say đắm,
Hoà quyện trong Thu món nợ vợ chồng...
Hmhiennhan

 





ĐA MANG ...
Mấy mươi năm một giấc mộng vuông tằm
Ta không thể vì đời hai lối rẽ
Ta không thể vì chân trời góc bề
Nên chỉ thầm gửi vọng tứ thơ xuông

Chúng ta là lối hai con đường
Song song mái không độ dừng  điểm hen
Nhưng nỗi niềm không thể nào đong đếm hết  
Tan vào nhau trong ước mộng yêu đương

Mấy mươi năm tưởng đã hết vấn vương
Đa mang một kiếp người nén lòng nên chẳng thể
Ta xa nhau bởi đường đời hai lối rẽ
Nhưng mỗi đêm về gửi nhé tứ ...mông...say...

..............AP.............
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hmhiennhan

hmhiennhan đã viết:
Trích dẫn Nguyên văn bởi nguyễn hiền nhânXem Bài Gởi
Tình chết yểu!

Có điều gì vụn vỡ
Nghe mặn đắng bờ môi?
Chỉ một lần lầm lỡ,
Người xa tận chân trời.

Vết thương lòng lở lói,
Day dứt trái tim côi
Mình đã phụ nhau rồi,
Ngọt bùi nào chia đôi?

Khúc kinh cầu sám hối,
Người cho lời đường mật?
Tình yêu chết lạnh rồi,
Thổi thêm chi gió bấc?

Một nụ tình vội ngắt,
Không kịp đợi sớm mai.
Nỗi buồn vương lên mắt,
Nỗi sầu trĩu trên vai.

Tình ơi! xin khất lại,
Chẳng biết đến kiếp nào?
Có thể là mãi mãi,
Không còn ngày gặp nhau.

Ôi! cuộc tình kỳ ảo,
Như cơn gió xôn xao,
Mới mê đắm đêm nào,
Chỉ còn trong chiêm bao...
Hmhiennhan



TÌNH DƯ ÂM


Tình yêu nào còn đó
Mưa vội lướt qua nhanh
Tình anh treo ngọn lá
Cao xa em khó hái

Anh ơi tình vời vợi
Biển cạn còn bể dâu
Khi xưa bắt nhịp cầu
Ai đã rút từ lâu

Em buồn tím một mầu
Chẳng biết bao giờ được
Trong tay mình ôm xiết
Thắm thiết những ngày xa

Chiều đông ánh nắng tà
Em ước lần gặp ấy
Mình đừng vội xa nhau
Bây giờ cau trầu thắm

Duyên tình gieo trăm năm
Tìm anh thêm rối rắm
Ướt mềm chiếc gối nằm
Chiêm bao vẫn còn thấm
Tuyết
 
 Nguyên văn bởi tuyetXem Bài Gởi

Dư âm buồn

Kỷ niệm ngỡ chìm sâu
Chợt về trong ký ức.
Tình qua bao bể dâu,
Vẫn làm ta day dứt

Mạng ảo nhưng người thật,
Duyên thơ bắt nhịp cầu,
Hẹn hò ngày chủ nhật ,
Sao chẳng được bền lâu?

Không gian sáng rực màu,
Sau nhiều lần gặp nhau,
Trao nhau nhiều ngọt ngào,
Vượt qua vòng lễ giáo.

Tâm hồn kẻ ngoại đạo,
Vói nữ thánh trên cao,
Đâu ngờ vương nỗi đau,
Mãi mãi đến ngàn sau

Cuộc tình như chiêm bao
Thấm ướt chiếc gối nằm.
Chỉ còn lại trăng sao,
Trên dốc đời lặng câm...
Hmhiennhan
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 84 trang (837 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [63] [64] [65] [66] [67] [68] [69] ... ›Trang sau »Trang cuối