Trang trong tổng số 20 trang (198 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

hoangdieuthuan

Đau Chân

Nhắm mắt
Nín thở
Tôi nắm chặt cơn đau
Tê buốt, cứng ngắc.

Nhắm mắt lại là đêm, mở mắt ra cũng là đêm
Nhắm mắt lại là đau, mở mắt ra cũng là đau
Ối trời ơi! Tôi đau!

Thuốc thang ối mà thang thuốc
Sáng một vốc
Trưa một vốc
Tối một vốc
Một vốc rồi lại một vốc.

Tôi duỗi chân, duỗi dài cơn đau
Tôi co chân, cơn đau duỗi dài
Tôi nín thở cơn đau chẳng nín
Tôi khóc, cơn đau cười lạnh nhạt
Ối cơn đau ối mà cơn đau!

Đêm đến ối mà đêm đến
Mày đến ối mà mày đến
Sao không để ngày dài cho nắng ấm chân tao?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoangdieuthuan

Một Mình

Con một mình giữa đoàn người
Mẹ ơi, con một mình
Cũng như mặt trời
Chẳng phải cũng một mình giữa những đám mây?

Con như trong vai một nữ thần trong suốt
Người tuốt gươm xuyên nát trái tim con, chẳng bao giờ đập.
Người ném khổ đau vào mắt con, chẳng bao giờ sáng.
Người dẫm lên đôi chân con, chẳng bao giờ bước đi.

Con che mắt để tìm ánh sáng, làm sao để thấy
Con tìm nắng trong một ngày mưa, làm sao để thấy
Con chết trong lúc thở, khóc và cười, đâu là thực
Chỉ biết rằng con rất một mình, mẹ ơi!

Chiều nay mưa gió ôm nhau tình tự.
Con đóng cửa
Một mình
Tình tự với cơn đau.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoangdieuthuan

Tạm Biệt Tuổi Thơ

Tạm biệt em, tuổi thơ
Hai mươi tư, ta đã già chưa nhỉ
Xa lắm rồi
Ta chẳng thể gặp em dù có đôi lần hứa hẹn.

Tạm biệt em, tuổi thơ
Tạm biệt em trong ta, một thời bé dại
Những chiều vàng chấp chới bước chân non.
Có em trong ta, cô đơn hóa thành bài hát ru thơm mùi quả thị.

Tạm biệt em, tuổi thơ
Tạm biệt ta là em thuở ấy
Cái thuở mẹ cõng ta đi học, em ngồi trong tim ta hát ca
Cái thuở ta chỉ biết hát ca.

Giờ ta tuổi hai tư, em là mấy
Em vẫn mãi là em, là tuổi thơ
Rồi ta sẽ chết vào một ngày kia, dù em còn mãi.
Và ta muốn tin rằng trong ta mãi có em.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cosiaus

úi trời

đọc xong đau quá xá Diệu Thuần à.
cosiaus
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoangdieuthuan

Tại con kêu đau quá nên chú thấy đau lây à? Tại con đau thật nên mới làm thơ.

Lặng Lẽ

Lặng lẽ một mùa thu
Lặng lẽ em một chiều Hà Nội
Em tìm mùi khói thơm ở những chiều thu xưa cũ.
Em đi tìm êm dịu trong những giấc mơ.

Lặng lẽ một mùa thu
Lặng lẽ em trong căn gác nhỏ
Điệu đàn buông trong tiếng thở ngắn dài
Chẳng có lời Người trong câu hát em.

Lặng lẽ một mùa thu
Lặng lẽ em một chuyến đi tìm về tuổi thơ xa lắc
Tìm tiếng Người trong muôn triệu tiếng ê a
Em tìm về và kiệt sức trong giấc mơ xa.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoangdieuthuan

Tun Ơi!

Gió vặn vẹo cành xoan
Gió cào cây tre đau kêu răng rắc, gã từng khúc xương
Mưa xuống
Mưa, gió nhảy điệu Tango với một sân khấu nhuốm màu địa ngục.

Con Tun mày chạy đi đâu?
Trời mưa mày chạy đi đâu?
Sấm chớp mày chạy đi đâu?
Tối tăm mày chạy đi đâu?

Một giờ, hai giờ
Mẹ đi tìm mày
Cậu đi tìm mày
Mày chạy đi đâu?
Mưa gió mà chẳng về.

Nửa đêm,
Mày về khi gió tan
Mày về khi mưa ngớt
Mày về cái chân ướt
Mày về cái chân đau.

Máu này ôi là máu!
Máu trên đầu, dưới chân
Ôi lông mày ướt máu
Mẹ khóc thương mày đau
Cậu khóc thương mày đau

Tao thương mày tao khóc
Tao thương mày bị đau
Tao thương mày đơn độc
Chẳng nói được tiếng “ Đau!”
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoangdieuthuan

Một ngày mưa đã qua

Ngày hôm qua
Tôi thấy gì qua khung cửa sổ?
Bầu trời trắng đục với những hạt mưa lầm lũi
Cành lá cam chịu để trời trút những giọt mồ hôi sau cuộc rong chơi
Tôi thấy cuộc đời màu trắng.

Ngày hôm qua
Trong cơn mưa
Tôi nghe tiếng chim non lạc mẹ
Khát mồi ngon hay khát tiếng mẹ ru?
Mắt tôi nhạt nhòa khát màu sự sống
Khát mặt trời, khát ngọn gió êm.

Ngày hôm qua
Sau cơn mưa
Tôi thấy gì qua khung cửa sổ?
Tôi thấy cuộc đời màu đen.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoangdieuthuan

Cậu Ơi!

Con biết Cậu sẽ đọc thơ con một ngày kia
Rồi khóc
Bởi con biết
Thơ con buồn và nhức nhối lắm Cậu ơi

Con biết làm sao giấu kín nỗi đau
Lòng dũng cảm chẳng giúp gì được cả
Con biết Cậu sẽ đọc thơ con rồi gục ngã
Nhưng
Tay con buồn chẳng thể viết nổi niềm vui.

Ngày con bệnh Cậu khóc,con đau biết mấy
Ngậm chặt tiếng than con nghẹn một cái nhìn
Đỏ và trắng từ nay là màu cuộc sống
Máu và màu tóc Cậu là cuộc sống của con.

Mười tám tuổi con vào đại học
Niềm tin, khát vọng vẹn nguyên
Như ngày con mười lăm xa nhà lên Tỉnh học.
Nhưng con bệnh rồi, con chỉ khát được thôi.

Hai mươi ba tuổi con rời đại học
Cơn khát con lớn lên
Còn tấm thân con nhỏ lại
Con bệnh rồi, con chỉ khát được Cậu ơi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Chữa Bệnh

Gửi Hoàng Diệu Thuần

Chúng ta phải chiến thắng bệnh tật bằng ý chí
Vì thời đại hiện nay không có các thiên thần.
Hai mươi phần trăm bệnh khỏi là do bác sỹ
Bốn mươi phần trăm khỏi do trời
Bốn mươi phần trăm còn lại khỏi do mỗi bệnh nhân.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoangdieuthuan

Kính gửi chú Tuấn!

Xin cảm ơn tấm chân tình chú gửi
Cháu tìm đến thơ chưa được một tháng tròn
Nơi cháu gửi lòng mình không ngần ngại
Và cháu biết cuộc đời chẳng thể chỉ cần có niềm tin
Tuy rằng
Cháu luôn tự thấy mình may mắn
Có gia đình, có bè bạn cạnh bên
Bác sĩ thương và tận tình cứu chữa
Dẫu thấy mình may mắn cháu vẫn chẳng thể vui

Cháu mang trong mình bệnh ung thư máu
Sáu năm là quá dài phải không?
Những người bệnh lần lượt ra đi , chỉ còn cháu ở lại
Có lúc miệng cười nhưng mắt chẳng thấy niềm vui.

Cháu chỉ mượn thơ để nói một ít suy nghĩ của cháu thôi. Cháu vẫn điều trị, vẫn điều trị chú ạ. Cháu vẫn chữa bệnh. Rất cảm ơn chú Tuấn.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 20 trang (198 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối