Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [69] [70] [71] [72] [73] [74] [75] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

CỎ PHỤC SINH

Tôi phế tích, ngoái thương người trầy trụa
Sau bão giông sau hạn hán đôi mùa
Thuở đau ấy xin tặng nhau một nửa
Cả nét buồn vụng dại giấu trong xưa

Người với tôi vỉa hè đời sấp mặt
Vết thương tình đã liền sẹo hay chưa
Còn kịp về tìm vạt nắng hiên thưa
Giăng tuổi muộn che phiến yêu vất vả

Ngồi bên nhau vai người êm ái quá
Tựa vào đi mà đắng đót ngậm ngùi
Ngực tôi đây cứ thiêm thiếp chao nôi
Tai ngoan lắng ru lời mềm băng bó

Chờ phục sinh ta đầu thai vào biếc cỏ ...


ĐCĐ

https://lh6.googleusercontent.com/-tK1gxISs7eo/VC5vbXH2GOI/AAAAAAAAA9U/J0SejV6CcbY/w346-h216/images%2B%2834%29.jpg
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

ĐÊM NGỦ LẠI TRÊN VÙNG ĐÓNG QUÂN CŨ

Lỡ đêm ngủ lại với rừng
Ngã lưng chạm khoảng vô cùng cách xa
Ơ kìa, vẫn dế thiết tha
Trên cao trăng vẫn thật thà chao nôi

Mình nằm vờ nhắm mắt thôi
Lén nghe mùi cỏ đâm chồi dưới lưng
Quờ tay đụng nhịp súng rung
Duỗi chân vướng ngọn gió rưng rưng về

Mình nằm lẩm bẩm nói mê
Đất vô tư rộng không chê khách nghèo
Gối đầu lên nón tai bèo
Nỗi buồn chinh chiến bay vèo ngọn cây

Mình nằm dáng con giun gầy
Chiến hào đo lại bề dày bề sâu
Trẻ trung đất cứ tươi nâu
Người, bao năm phố bạc màu phù sa

Mình nằm tưởng tiếng pháo xa
Con đường vừa mở dãy nhà đang xây
Rẫy nương tít tắp luống cày
Hương mùa màng chín ngất ngây chỗ nằm

Mình nằm ru mấy thuở xanh
Thuở chưa bén gót đất thân thương rồi
Thuở bạt núi thuở chẻ đồi
Thuở cơm áo thiếu, dư lời ầu ơ

Mình nằm miệng ngậm đầy thơ
Đất chưa trọn giấc mình mơ mộng giùm
Mình nằm canh nỗi bâng khuâng
Hình như ai giữ gìn phần nắng mưa

***
Mới đây đã gọi ngày xưa
Hay, rừng chuyển dạ lại vừa sinh tôi?
Bốc lên nắm đất bồi hồi
Giữa khuya gặp máu, mồ hôi của mình.

ĐCĐ

https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xpa1/v/t1.0-9/10402017_713649098715572_8485894151954416829_n.jpg?oh=d90bdfd493dd1832b25a4339774b480e&oe=5482DCE2&__gda__=1422969690_d204f66d892624d1e4d31c483035b89a

đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

HỒN LÁ

anh nhón tay đốt từng chùm xác lá
lá cũng chờ em từ biếc xanh đến lúc úa trên thềm
người chẳng đến gió tháng mười buốt lạ
hay những linh hồn đang hóa khói bay lên ?

ĐCĐ

http://1.bp.blogspot.com/_r0EVmhrcZbw/S9gNACSOJ0I/AAAAAAAAB4Q/y74M3zdbsdQ/s400/yeuthuong.jpg
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

QUÁ ĐÁT

Tứ thơ mối gặm cũ mèm
Gặp hôm túng rượu đến em gạ cầm
Lắc đầu, em bảo "Không ham ..."
Câu thơ quá đát máu đầm đìa tay.

ĐCĐ

https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSGvBPL5Wz5nrSbtCMQUySoYHEEqCICewGMwqKWGIu_a57CVxcXNg
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

BẤT CHỢT CHIỀU THỨ SÁU

Muốn gõ đôi dòng về em
keyboard lạnh lùng
những rung động không thật
bỏ ngang khổ thơ đầu tiên
đôi môi thơm và khóe mắt dịu hiền …
Delete

Viết điều gì đây ca tụng úa vàng
áo len ấm và mùa đông trở lại
hay chắt mót nỗi buồn ra trang trải
câu thơ dỡ dang …
Delete

Nhơ nhớ góc hoài niệm xa xăm
người con trai đốt thuốc và
người con gái khóc
buổi chiều gầy gò trong quán cóc
ý tứ bỗng sáo rỗng vu vơ không hồn …
Delete

Chỉ còn tiếng sóng biển gào
Hoàng Sa – Trường Sa
cơn uất nghẹn và nỗi buồn nhược tiểu
trò bắt nạt quá quen rồi 4000 năm chơi đểu
hiện bất ngờ trên màn hình
những con chữ không biết thất tình
đang đòi xuống đường thắp đuốc duyệt binh
cùng với Joshua cùng với Hong Kong!

ĐCĐ

https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSUypiLuy6a-DivQVDGu20aY26jRudJZns3gsd6uNg9rXcOMGGf

(Joshua Wong, sinh viên 17 tuổi, hiện đang lãnh đạo phong trào Scholarism, đòi tự do dân chủ tại Hồng Kông)
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

BUỔI LỄ CHIỀU THỨ BẢY

Đeo lên ngực
     trái tim này tội lỗi
Quỳ góc giáo đường
        sám hối thuở tình em
Làm dấu thánh,
           nhói ngày mình nông nổi
Hồi chuông xưa
           dăm mảnh sót bên thềm.

ĐCĐ

https://lh5.googleusercontent.com/-WrowPsyCFLw/VC9oELSiKSI/AAAAAAAABAY/Lalg9OVPqtk/s346/thefall%2B%281%29.jpg


đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Trần Khuyến

VẠC ĂN ĐÊM đã viết:

ĐÊM NGỦ LẠI TRÊN VÙNG ĐÓNG QUÂN CŨ

Lỡ đêm ngủ lại với rừng
Ngã lưng chạm khoảng vô cùng cách xa
Ơ kìa, vẫn dế thiết tha
Trên cao trăng vẫn thật thà chao nôi

Mình nằm vờ nhắm mắt thôi
Lén nghe mùi cỏ đâm chồi dưới lưng
Quờ tay đụng nhịp súng rung
Duỗi chân vướng ngọn gió rưng rưng về

Mình nằm lẩm bẩm nói mê
Đất vô tư rộng không chê khách nghèo
Gối đầu lên nón tai bèo
Nỗi buồn chinh chiến bay vèo ngọn cây

Mình nằm dáng con giun gầy
Chiến hào đo lại bề dày bề sâu
Trẻ trung đất cứ tươi nâu
Người, bao năm phố bạc màu phù sa

Mình nằm tưởng tiếng pháo xa
Con đường vừa mở dãy nhà đang xây
Rẫy nương tít tắp luống cày
Hương mùa màng chín ngất ngây chỗ nằm

Mình nằm ru mấy thuở xanh
Thuở chưa bén gót đất thân thương rồi
Thuở bạt núi thuở chẻ đồi
Thuở cơm áo thiếu, dư lời ầu ơ

Mình nằm miệng ngậm đầy thơ
Đất chưa trọn giấc mình mơ mộng giùm
Mình nằm canh nỗi bâng khuâng
Hình như ai giữ gìn phần nắng mưa

***
Mới đây đã gọi ngày xưa
Hay, rừng chuyển dạ lại vừa sinh tôi?
Bốc lên nắm đất bồi hồi
Giữa khuya gặp máu, mồ hôi của mình.

ĐCĐ

https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xpa1/v/t1.0-9/10402017_713649098715572_8485894151954416829_n.jpg?oh=d90bdfd493dd1832b25a4339774b480e&oe=5482DCE2&__gda__=1422969690_d204f66d892624d1e4d31c483035b89a

Mỗi bài viết nên là một tác phẩm có thể giữ lại trong lòng người đọc với nội dung hoàn chỉnh của chính nó và sự tư duy nghiêm túc của tác giả. Cảm ơn bạn Vạc Ăn Đêm đã làm điều đó cho thơ.

Trần Khuyến.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

NGÀY TUYỆT CHỦNG CỦA BÔNG HOA MƯỜI GIỜ

Nỗi ám ảnh mỗi ngày
Mặt trời sẽ lặn đi
Vũ trụ lại đen thui như thùng dầu hắc
Anh và em bay hoài tìm bông hoa mười giờ thất lạc
Rồi nằm chết đói lúc mười giờ

Lời cảnh báo mỗi ngày
Sẽ chiến tranh thế giới thứ ba
Bắt đầu bằng cuộc cãi nhau giữa hai thằng bé
Về tiếng gáy hai con dế
Dế lửa vàng hay dế than đen

Tiếng mơn trớn mỗi ngày
Vang vang từ chiếc loa
Rằng triệt sản con người để đỉnh cao vô sản
Loài kỳ nhông lũ lượt kéo nhau vào sa mạc lánh nạn
Nơi chưa mọc lên nấm mồ dành cho những hoang thai

Câu thơ an ủi mỗi ngày
Hay lời kinh nguyện ngân nga
Từ vỉa san hô lở lói dưới lòng đại dương thăm thẳm
Từ đôi mắt buồn rầu trong hũ rượu rắn
Từ lưỡi dao cắt ngang cổ người phóng viên
Từ giọng hú của những thi hài một-ngày-nào-rồi-sẽ-hóa-điên
Vẫn chưa gặp được giống hoa mười giờ tuyệt chủng …

ĐCĐ

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xfa1/v/t1.0-9/10394861_714510458629436_890840669806346988_n.jpg?oh=6f1cb2b60c45a4981b229e1e855ea4d8&oe=54C4189A&__gda__=1421800906_0b1c38ac05042851656ba370a0215695

đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

NGỘ NHẬN
(SẾN KHÚC XI)


Xòe tay bắt lấy tia ánh sáng yếu ớt
Nắng mong manh chừng đó thôi sao
Tôi nheo mắt khinh thường mặt trời trên cao
Khinh thường cơn khát khô trong cổ
Cùng chờ em đủ mấy mùa phượng đỏ

Áp chiếc vỏ ốc lên tai – lắng nghe sóng vỗ
Tôi bỉu môi cười thầm
Biển cả chỉ ngần này thôi
Đâu sánh bằng cơn mưa lạnh chỗ thường ngồi
Tôi đợi em và mùa thu cùng ướt

... Cho đến khi tôi hiểu được sức tàn phá của những trận bão giật
Nhận ra đợt hạn cháy da từ mỗi ánh mặt trời
Khi con đường em đi hằng ngày lá đã thôi rơi
Với một người – không phải là tôi …

ĐCĐ

https://scontent-a-lax.xx.fbcdn.net/hphotos-xpa1/v/t1.0-9/10616633_546033168874765_773830544720941735_n.jpg?oh=fa8d63ccac391e37a225f40ccbcfd4ad&oe=5482C691

đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

VẠC ĂN ĐÊM

BỖNG THẤY CHÁN …

Bỗng thấy chán mấy vần thơ đèm đẹp
Diễm lệ ngôn từ ngọt kẹo mạch nha
Nhai đến bã những mối tình ướt nhẹp
Những “anh-em” chuyên hành hạ thi ca

Bỗng buồn nôn bao bài thơ tán tụng
Kiếm huân chương, kiếm xôi thịt, bỏ vô mồm (?)
Lịch sử nào chẳng đầu rơi và máu rụng
Hay ho gì hô hoán thúi thành thơm

Bỗng thấy sợ mấy câu thơ chửi bới
Chửi loài người rồi chửi cả quỷ ma
Mắng chúa phật chê trần gian tội lỗi
Bụng yêu tinh mà khoác tấm cà sa

Bỗng mắc cở bao câu thơ mô phạm
Răn dạy người sắc sắc với không không
Ngoài phố kia bao cảnh đời khốn nạn
Thi ca này từng chia sẻ phận long đong?

Bỗng tởm lợm bọn thơ văn dâm tục
Con mắt ghèn ngó không cao quá lỗ trôn
Xui già hư thân dạy trẻ con hám dục
Tài cán gì thấp dưới váy Xuân Hương

***

Bỗng rỗng tuếch với trò chơi ghép chữ
Cứ loay hoay mớ mẫu tự vô hồn
Mê ảo thuật nghiện xoay tròn ngôn ngữ
Những điệu vần ngáp ngáp đợi đem chôn …

ĐCĐ

http://xmedia.seatimes.vn/2014/03/15/Tre_em_phai_lao_dong_som_la_mot_thach_thuc_doi_voi_viet_nam11_15_55_000000.jpg
đôi khi muốn bỏ cuộc chơi
nghe người còn nói tiếng người, nên thương ...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [69] [70] [71] [72] [73] [74] [75] ... ›Trang sau »Trang cuối