Trang trong tổng số 2 trang (11 bài viết)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

phuocthienct

单车欲问边,
属国过居延。
征蓬出汉塞,
归雁入胡天。
大漠孤烟直,
长河落日圆。
萧关逢候骑,
都护在燕然。


Hán-Việt:

Đan xa dục vấn biên,
Chúc quốc quá cư duyên.
Chinh bồng xuất Hán tái,
Quy nhạn nhập Hồ thiên.
Đại mạc cô yên trực,
Trường hà lạc nhật viên.
Tiêu quan phùng hậu kỵ,
Đô hộ tại Yến Nhiên.

Tại hạ vốn yêu thích thơ của Thi Phật Vương Duy, muốn sưu tầm đầy đủ những bài nỗi tiếng của ông. Tuy nhiên vì vốn Hán tự có hạn nên chưa thấy hết được cái hay cái đẹp trong thơ của Vương Duy. Bài "Sử chí tái thượng" là một trong những bài nỗi tiếng theo phong cách "tả cảnh nhập thần" của Vương Duy, tại hạ tìm đã lâu nhưng vẫn chưa thấy một bản dịch tiếng Việt đầy đủ nào của bài thơ này. Kính mong bằng hữu Thi Viện nhín chút thời gian giúp tại hạ dịch ý cũng như dịch thơ nguyên văn phía trên.

Chân thành cảm ơn,

PT
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vanachi

Đan xa dục vấn biên,
Thuộc quốc quá cư duyên.
Chinh bồng xuất Hán tái,
Quy nhạn nhập Hồ thiên.
Đại mạc cô yên trực,
Trường hà lạc nhật viên.
Tiêu quan phùng hậu kỵ,
Đô hộ tại Yên Nhiên.


Ngồi trên xe hỏi đường đi,
Thân làm quan ta đi tới biên thuỳ.
Ngọn cỏ bồng bay ra khỏi ải Hán,
Nhạn bay về vào trời Hồ.
Sa mạc mênh mông, ngọn khói bay thẳng lên trời,
Sông dài, mặt trời lặn tròn vo.
Ra tới ải Tiêu Quan, gặp lính cưỡi ngựa (đi trinh sát),
(Báo rằng) quan đô hộ đang ở Yên Nhiên.

thuộc quốc: một cách xưng hô của quan đời Tần Hán, ở đây là tác giả tự xưng. Khi viết bài này, Vương Duy đang làm Giám sát ngự sử, phụng mệnh ra ải để uý lạo tướng sĩ.
đô hộ: chức quan chủ soái tại biên thuỳ.
Tiêu quan: ải ở phía bắc Trung Quốc, trấn thủ giặc Hung Nô.
Yên Nhiên: tên núi, nay thuộc Mông Cổ.
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phuocthienct

Cảm ơn bạn Vanachi rất nhiều, xin hỏi thêm là bạn có sưu tầm được bản dịch thơ nào không ạ? Trong Hồng Lâu Mộng tại hạ thấy có diễn dịch hai câu:

大漠孤烟直,
长河落日圆
(Đại mạc cô yên trực ,
trường hà lạc nhật viên)

thành:

Bãi rộng khói đùn làn thẳng tắp,
Sông dài ác xế mặt tròn vành.

Nếu bạn hay bạn nào có bản dịch đầy đủ, vui lòng cho minh xin để tham khảo thêm.

Chân thành cảm ơn và kính chúc sức khoẻ,


PT
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hà Như

Chào bạn phuocthienct
Câu bạn đề cập, nằm trong Hồng lâu mộng,
Xin giới thiệu quan điểm và cảm nhận của Tào Tuyết Cần với 2 câu thơ này:

(Hồi 48 - Chuyện giữa Đại Ngọc và Hương Lăng )
-Em xem bài “Ngoài cửa ải” có câu:
大漠孤煙直,長河落日圓

-(Đại mạc cô yên trực , trường hà lạc nhật viên)
Bãi rộng khói đùn làn thẳng tắp;
Sông dài ác xế mặt tròn vành.
Em nghĩ khói thì “thẳng” thế nào được? Mặt trời tất nhiên là “tròn” rồi. Thế thì chữ “thẳng” như là vô lý, mà chữ "tròn” hình như rất tục. Nhưng sau gấp sách lại ngẫm nghĩ, hình như mắt trông thấy hẳn cái cảnh ấy. Muốn tìm hai chữ khác thay vào nhưng không sao tìm được.

Ngoài ra, nếu bạn quan tâm đến thơ ca trong HLM xin giới thiệu các bài viết Thi viện này:
Vào Thơ Đường luật- Chữ Hán (Hà Như)có:
Thơ và quan điểm về thơ của Tào Tuyết Cẩn thông qua các nhân vật trong Hồng lâu mộng.
Danh sách các diễn đàn / Thơ Trung quốc / Thơ ca HLM do classic_season khởi xướng
Bạn có thể bổ sung tài liệu, bài viết vào.
Thân ái
Hà Như
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tiểu cô nương

Khói ở đây là loại được đốt từ hỗn hợp phân chó sói, được dùng làm tín hiệu báo động trên Vạn Lý Trường Thành, dù có gió thì khói vẫn bay thẳng.

Còn về hai câu thơ trên, bản dịch trong HLM cũng chỉ là một cách dịch, mà theo như con thấy, nó không thuyết phục lắm. "Đại mạc" mà chuyển thành bãi rộng thì uổng quá.

Không biết thi viện nhiều thi nhân thúc thúc, cô cô như vậy, có vị nào có thể bớt chút thời gian dịch thơ mấy câu trên hay chăng? Con rất là mong được đọc...
Tiểu cô nương xinh xắn đáng yêu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoàng Nhất Phương

单车欲问边,
属国过居延。
征蓬出汉塞,
归雁入胡天。
大漠孤烟直,
长河落日圆。
萧关逢候骑,
都护在燕然。

王維


Sứ Chí Tái Thượng

Đan xa dục vấn biên,
Chúc quốc quá cư duyên.
Chinh bồng xuất Hán tái,
Quy nhạn nhập Hồ thiên.
Đại mạc cô yên trực,
Trường hà lạc nhật viên.
Tiêu quan phùng hậu kỵ,
Đô hộ tại Yến Nhiên.

Vương Duy


* Dịch thơ


1. Ra Biên Ải

Ngồi xe hỏi đường đi
Bổn quan ra biên thùy
Ải Hán bồng cỏ lụy
Trời Hồ cánh nhạn phi
Sa mạc bùng khói trắng
Chiều tàn rơi sông giăng
Tiêu quan lời lính kỵ
Yên doanh Đô chỉ huy


Hoàng Nhất Phương
9:31am Thứ tư ngày 19 tháng 05 năm 2010


*********


2. Ra Biên Ải

Dò đường xe ngựa lặng đi
Ta thân chinh đến biên thùy trấn an
Cỏ bồng vượt ải Hán quan
Tung trời Hồ nhạn cánh đàn về qua
Khói bay sa mạc trắng nhoà
Lặng thinh bóng ác  chiều tà trên sông
Tiêu quan thám mã phi đồng
Nghiêm tâu Đô chỉ huy phòng Yến Nhiên


Hoàng Nhất Phương
9:34am Thứ Tư ngày 19 tháng 05 năm 2010
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phuocthienct

Rất cảm ơn bạn Hà Như và bạn Hoàng Nhất Phương. Bản dịch của bạn Hoàng Nhất Phương theo mình là khá hay, tuy nhiên hình như bạn đã bỏ qua nhiều nhãn tự của bài thơ mất rồi. Để mọi người hiểu rõ hơn về bối cảnh của bài thơ, mình xin được phép trích một vài bài viết của các bằng hữu bên TTV:

Nguyên văn bởi TLHD:

"Đường triều năm Khai Nguyên thứ hai mươi lăm (năm 737 sau công nguyên), Hà Tây tiết độ phó đại sử Thôi Hi Dật chiến thắng người Thổ Phiên (là dân tộc thiểu số ở cao nguyên Thanh Tạng – Trung Quốc, nhà Đường đã xây dựng được chính quyền ở đây). Vua Đường Huyền Tông lệnh cho Vương Duy (tên tự là Ma Cật) lấy thân phận Giám sát ngự sử ra biên cương xa xôi để úy lạo và điều tra quân tình, trên thực tế là một cách để loại bỏ ông ra khỏi triều chính. Trên đường đi, ông đã sáng tác bài “Sử chí tái thượng” này. Bài thơ đã miêu tả cảnh tái ngoại kỳ vĩ tráng lệ, biểu hiện tinh thần không ngại gian khổ của thi nhân dù bị đưa ra nơi biên ải xa xôi (tất nhiên là VD ở đây cũng có đôi chút "hậm hực", biểu hiện trong các câu 1/2 và 7/8, he he, cũng là người mà), ca ngợi tinh thần ái quốc của chiến sỹ nơi biên ải. Câu thơ hàm súc ngắn gọn, hình ảnh đẹp đẽ, xứng danh câu nhận xét về thơ ông của đại thi hào Tô Đông Pha (vị Ma Cật chi thi, thi trung hữu họa; quan Ma Cật chi họa, họa trung hữu thi, dịch nghĩa: Thưởng thức thơ của Ma Cật, trong thơ có hoạ đồ; ngắm họa đồ của Ma Cật, trong họa đồ có thơ.)"



"Để các thi nhân tham khảo, mình tìm được một bản chú thích và dịch nghĩa trong một ấn phẩm của Vương Duy. Trình độ dịch của mình có hạn nên chắc còn sai nhiều, mong các thi nhân lượng thứ, chỉ mong các bằng hữu có được các bản dịch hay. Một số bài bình về bài thơ này mình sẽ post sau.

Sử chí tái thượng
Vương Duy

Đan xa dục vấn biên.
Chúc quốc quá cư duyên.
Chinh bồng xuất Hán tái.
Quy nhạn nhập Hồ thiên.
Đại mạc cô yên trực.
Trường hà lạc nhật viên.
Tiêu quan phùng hậu kỵ.
Đô hộ tại yến nhiên.

Chú thích (Các chú thích và phần dịch nghĩa này trích trong tập "Vương hữu thừa tập chú thích")

1. Sử: đi sứ.

2. Đan xa: một chiếc xe, ở đây hình dung đi sứ lần này thì tùy tùng không nhiều lắm (he he, coi như bị đi đày mà sao có tiền hô hậu ủng được chứ). Vấn biên: tới vùng biên cương để kiêm tra.

3. Thuộc quốc: Tên gọi tắt mà người Hán dùng để gọi quan viên phụ trách các nước chư hầu, ở đây nhà thơ dùng để chỉ thân phận đi sứ của mình.

4. Cư Duyên: tên một địa danh cũ, hiện thuộc Mông Cổ.

5. Chinh bồng: là loại cỏ bồng bay trong gió, thường dùng để ví von với lữ khách phiêu bạt, phiếm chỉ người đi xa.

6. Xuất: ở đây hiểu theo nghĩa phiêu xuất, có nghĩa là tung bay trong gió

7. Quy nhạn: vào mùa xuân, chim nhạn bay về phương bắc, vì thế có câu "Quy nhạn nhập hồ thiên". Hồ thiên, ở đây chỉ vùng tây bắc, nơi có đông đảo các dân tộc thiểu số của Trung Quốc sống ở đó.

8. Đại mạc: đại sa mạc.

9. Cô yên: xa xa bốc lên một cột khói. Yên: cột khói, ở đây có lẽ chỉ là loại khói báo nguy hiểm, đốt bằng phân sói nên cho dù có gió vẫn bốc thằng.

10. Trường hà: Hoàng Hà (nhưng cũng có người cho rằng chỉ một cái gì đó)

11. Tiêu quan: tên một cửa quan cổ.

12. Phùng: gặp gỡ

13. Hậu kỵ: là kỵ binh đảm nhiệm trinh sát, thông tin.

14. Đô hộ: tên một chức danh. Đô hộ hay Đô hộ phủ là chức quan cao nhất ở vùng này, , ở đây chỉ Hà Tây tiết độ sứ.

15. Yến Nhiên: Núi Yến Nhiên, hiện tại thuộc Mông Cổ, ở đây đại khái chỉ biên phòng tiền tuyến.

Dịch nghĩa:

+ Đan xa dục vấn biên, thuộc quốc quá cư duyên.

Sứ giả vâng mệnh vua úy lạo tướng sĩ thủ hộ biên cương đi trước, một chiếc xe nhẹ đơn giản theo hầu, bánh xe lộc cộc đi qua vùng Cư Duyên.

+ Chinh bồng xuất hán tắc, quy nhạn nhập hồ thiên.

Người tiến vào biên giới giống như cỏ bồng bay ra vùng biên tái, cũng giống như chim nhạn bay về  phía bắc.

+ Đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên.

Tại Phong hoả đài đốt một cột khói, bốc thẳng lên trời cao trên sa mạc rộng lớn. Con sông Hoàng Hà uốn khúc quanh co, càng làm nổi bật ánh chiều tà đỏ như máu.

+ Tiêu quan phùng hậu kỵ, đô hộ tại yến nhiên.

Tới Tiêu quan rồi chỉ gặp được quân sỹ trấn thủ, còn Đô hộ phủ thì còn ở Yến Nhiên."


Nguyên văn bởi Everest:

"Cái khó ở đây là bài thơ quá giàu hình tượng, tiếng Việt không đủ cô đọng để đưa hết cái đẹp vào thơ như tiếng Hán, nhất là phải gói gọn trong thơ 5 chữ, 7 chữ hay lục bát. Không những có những cặp câu trực đối, mà trong một câu cũng đầy rẫy những hình ảnh tương phản, đó là những điểm nhấn những nhãn tự mà nếu người dịch không thỏa mãn được thì bản dịch chắc chắn sẽ mất hay. Tạm liệt kê những điểm mà theo tại hạ là rất khó dịch cho sát ý như sau:

Câu 3: Chinh – xuất (nghĩa tương đồng)
Câu 4: Quy – nhập (Nghĩa tương đồng)
Câu 5: Đại – cô – trực (To lớn, trơ trọi, thẳng tắp)
Câu 6: Trường – lạc – viên (dài, rụng rơi cũng có nghĩa là lạc lòi hay lẻ loi, tròn trịa)

cặp câu 3,4 và 5,6: trực đối

Câu 1,2 và 7,8 thì quá ý nhị. VD quá khéo khi dấu kín tâm sự trong những câu thơ như thế. Bất bình đó, nhưng đố ai dám khẳng định?

Đó là chưa kể thơ chữ Hán thường lồng ghép điển tích trong đó, đòi hỏi người dịch phải có trình độ đối với tinh hoa kim cổ Trung Hoa. Mà nếu là người am tường Hán học thì sẽ càng ngấm cái thâm thúy trong thi pháp "tả cảnh nhập thần" của VD. Hầu hết chắc sẽ để nguyên văn mà ngâm nga tán thưởng!

Không phải ngẫu nhiên mà bài thơ này tồn tại lâu vậy vẫn chưa thấy bản dịch tiếng Việt nào được đông đảo độc giả tâm đắc. Rất nhiều nhà thơ dịch thơ VD nhưng đệ tìm mãi vẫn không thấy họ dịch bài thơ "Sứ chí tái thượng" này???"


Nguồn: http://www.tangthuvien.co...um/showthread.php?t=49348

Biết là để dịch bài thơ này không phải là chuyện đơn giản, nhưng tại hạ vẫn chờ mong được đọc những bản dịch và những bài phân tích từ các bằng hữu để hiểu rõ hơn về bài thơ này.


Kính bút,

PT
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trongvu

Với thi Phật Vương Duy , thi trung hữu hoạ , hoạ trung hữu thi là chưa đủ . Bài thơ Sử chí tái thượng của ông , theo tại hạ kể về việc đi sứ  vấn an biên tái . Ông mượn thơ để thổ lộ tâm tình khảng khái của mình . Câu 1,2 và 7,8 theo tại hạ chỉ là câu kể , không có gì . 4 câu giữa mới là mượn cảnh tả tình , nói nỗi lòng thầm kín của ông . "Chinh bồng xuất Hán tái .Quy nhạn nhập Hồ thiên " Cỏ bồng ra ải Hán , Chim nhạn nhập trời Hồ . Cỏ bồng ý nói người quân tử không gặp thời . (Khi Khổng tử hỏi Lão tử về Lễ , Lão tử có nói : Người quân tử gặp thời thì tiến nhanh như đi xe ngựa kéo , khi không gặp thời thì an nhiên tự tại như cỏ bồng mà lăn đi mà đợi thời . ) Nhạn cũng có ý chỉ người quân tử . Ý của Vương Duy ở đây ví mình như người quân tử không gặp thời , ra vùng biên tái như cánh chim tự do về nơi cao xanh khoáng đạt , không còn gì gò bó nữa . Câu 5,6 là ông tự nói về mình : làn khói mong manh đứng thẳng nơi sa mạc gió cát : quá hiếm ; mặt trời dù lặn vẫn tròn , ông rất tự hào về mình . Dịch thơ lấy cảnh tả tình của Vương Duy trong bài này thật là quá khó , cho nên tại hạ viết văn xuôi vậy . Mạo muội đem lòng mình để hiểu người xưa , xin được lượng thứ .
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hà Như

@ trongvu, bạn mến,

Chữ Nhạn và chữ Hồ, trong Quy nhạn nhập Hồ thiên , làm tôi liên tưởng đến Tín nhạn, điển tích về Tô Vũ.
Nhạn đã từ Hồ về Hán để đưa tin Tô Vũ rồi.
Nhưng đến Vương Duy, phải chăng muốn nói là:
con chim nhạn đã về Hán thời Tô Vũ, nay lại phải nhờ ngươi vào trời Hồ 1 lần nữa, để nếu cần, lại phải nhờ đến nhạn báo tin giúp như trước kia đã báo tin về Tô Vũ.
Theo tôi, chữ Quy không phải là vô tình, là một chữ hay.
Vương Duy có ý so với Tô Vũ chăng ?.
Mạo muội xin chia sẻ với bạn.
Thân ái.
Hà Như.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trongvu

Liều dịch Sử chí tái thượng của Vương Duy .
Hôm nay vào lại trang , vui vì nhận được chia sẻ của anh Hà Như , còn lời cám ơn thì "hổng dám đâu" .Quy nhạn : nhạn về lại cố hương , trời Hồ là cố hương chăng ? Còn phương Nam chỉ là nơi di trú thôi . Ôi Vương Duy : Quê hương đất nước mới chính là chốn vẫy vùng , quan trường chỉ là chốn nương thân !
Có tham khảo bài các bạn viết về địa danh trong bài thơ , nhưng bản thân lấy làm ngờ lắm . Thơ Đường ai cũng biết , các vế đối nhau , các từ đối cùng tính chất , cùng loại . Do vậy , xin liều dịch như sau , mà chỉ là lục bát thôi nhé :

Dừng xe hỏi chốn biên thuỳ ,
Nước láng giềng đến còn đi xa , gần ?
Thân bồng ra với vùng biên ,
Khác chi cánh nhạn về miền cao xanh .
Một làn khói thẳng mong manh ,
Chiều buông, trời vẫn tròn vành trên sông .
Tiêu điều cửa ải lính trông ,
Quan ngồi trong tiệc ung dung rượu nồng .
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 2 trang (11 bài viết)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối