ĐINH DẬU XUÂN NÀY Đinh Dậu xuân này bảy chục rồi Biết bao kỷ niệm có trong tôi "Hai mươi" lấy vợ xây vườn hạnh "Bốn mốt" cưới con dựng cuộc đời "Bốn sáu" về hưu làm bảo vệ "Năm ba" đi biển chạy tàu khơi "Sáu hai" vào hội thơ Đường luật Chia sẻ niềm vui với mọi người
Hoàng Minh Ngọc (Phó Chủ nhiệm CLB thơ Đường Đan Phượng)
BƯỚC SANG "TUỔI HIẾM" Bước sang "Tuổi Hiếm" - Bảy mươi rồi Kỷ niệm tháng ngày bác với tôi Mới lớn nóng lòng vương lửa vợ Trưởng thành vững dạ nếm mùi đời Ngoan cường bảo vệ trên sông xiết Vất vả hiệp đồng giữa biển khơi Vào Hội thơ Đường tăng sức khỏe Vui sao, gặp gỡ biết bao người. DNH
SÁU MƯƠI RỒI Quờ tay chạm ngưỡng sáu mươi rồi Ngoảnh lại sau mình giọt nắng rơi Thấp thoáng đường chiều hoa lá rụng Chập chờn bóng núi nước mây trôi Bên em ấm lạnh cùng choia sẻ Vắng bạn buồn vui luống ngậm ngùi Chén rượu thơ hòa hương - tứ quyện Thả hồn du ngoạn ở sân chơi.
Phạm Hữu Trung (Hiếu Trung) Chi hội thơ Đường luật Hải Phòng
THẤT THẬP RỒI Mới đó mà sao thất thập rồi. Trên cành lá đỏ vẫn chưa rơi. Từng nằm thảm cỏ xem diều liệng, Vẫn đứng bên bờ ngắm nước trôi. Thuở ấy má đào thầm thổn thức, Ngày nay đầu bạc thoáng bùi ngùi. Đường thi đem đến niềm hưng phấn, Sức khỏe tăng đều, lại muốn chơi. DNH
LỜI CHÂU NGỌC Mặt nước lồng mây cánh vạc bay Đường thơ sóng sánh ánh trăng say Mùa thu hoạch sớm nghiêng đồng hạn Mắt nhớ chan đầy ngấn rượu cay Họa với hiền nhân và chúng bạn Tìm quên ác mộng giữa ban ngày Từng trang kết nối lời châu ngọc Vắng bóng ai là nhớ lắm thay.
NGẪM THƠ Ngước nhìn trời thẳm, lụa mây bay Ngẫm mấy vần thơ đã thấy say Lúa hẳn quên rồi bao kiếp hạn Rượu còn nhắc mãi những đời cay Tâm hồn thanh thản từng giây phút Máu lửa sục sôi suốt tháng ngày Để được thi nhân là chiến sĩ Cho dù áp lực cũng không thay. DNH
TRĂM NĂM MẤY CHỐC Giọt nhớ thêu mành ngọc trước hiên Vàng thu trải thảm dấu ưu phiền Trời xanh khảm cảnh Lai Hồng Nhạn Nước biếc in bèo tím đất Miên Chẳng thể bên nhau đành dã biệt Cầm bằng cách mặt hết cuồng điên Trăm năm mấy chốc vùi trong đất Cất gánh tơ lòng mộng háo tiên.
MẤY CHỐC TRĂM NĂM Nắng thu nhàn nhạt hắt ngoài hiên Gửi lá vàng bay cả nỗi phiền Hồn thả dòng thơ chiều bảng lảng Khói vờn làn gió mộng triền miên Đã từng cách biệt còn trăn trở Vẫn phải chia lìa đến dại điên Mấy chốc trăm năm thành cát bụi Mơ màng vương vấn chốn thần tiên.
BẾN MƠ Liễu ngả nghiêng hồ sóng tóc tơ Hàng bông bụt đỏ cháy mong chờ Người em áo trắng chiều vương vấn Mái phố hoàng hôn nắng ngẩn ngơ Tiếng trẻ đồng dao tràn cuối ngõ Câu hò giã bạn ngập miền thơ Trăng hay người nắm tay cùng bước Cứ hỏi nơi này phải Bến Mơ? Kim Nhung
BÊN BẾN MƠ Bên bờ dương liễu rủ hàng tơ Lơ lửng lụa mây dáng ngóng chờ Mỹ nữ nép mình, chừng bẽn lẽn Thi nhân sờ trán, vẻ lơ ngơ Gần xa văng vẳng vài câu hát Đâu đó êm đềm một giọng thơ Mặt sóng lăn tăn tràn bến nước Người ơi, có phải vẫn còn mơ? DNH