Đăng bởi Diệp Y Như vào 01/02/2011 00:45, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Diệp Y Như vào 11/06/2011 03:57
She dwelt here by the pool with its landing-stairs in ruins. Many an evening she had watched the moon made dizzy by the shaking of bamboo leaves, and on many a rainy day the smell of the wet earth had come to her over the young shoots of rice.
Her pet name is known here among those date-palm groves and in the courtyards where girls sit and talk while stitching their winter quilts. The water in this pool keeps in its depth the memory of her swimming limbs, and her wet feet had left their marks, day after day, on the footpath leading to the village.
The women who come to-day with their vessels to the water have all seen her smile over simple jests, and the old peasant, taking his bullocks to their bath, used to stop at her door every day to greet her.
Many a sailing-boat passes by this village; many a traveller takes rest beneath that banyan tree; the ferry-boat crosses to yonder ford carrying crowds to the market; but they never notice this spot by the village road, near the pool with its ruined landing-stairs - where dwelt she whom I love.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Gửi bởi Diệp Y Như ngày 01/02/2011 00:45
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 05/02/2011 05:51
Nàng ở đây gần ao nước có chiếc cầu mục nát vẹo xiêu. Nhiều đêm nàng ngồi ngắm mặt trăng, mù mờ vì lá tre rung rinh; và vào những ngày mưa lạnh mùi đất ướt thoảng đám mạ xanh non đã tràn về nơi nàng yên sống.
Tên nàng ở đây, trong đám rừng dừa, thì ai cũng biết, ngay cả trong đám các cô thôn nữ nơi sân trại cừa chuyện trò vừa thêu may những tấm nệm mùa đông. Nước ao này giữ tận đáy thẳm sâu hình ảnh tay chân nàng quờ quạng khi dầm mình lội bơi, và đôi chân ướt đã nhiều ngày in dấu trên lối mòn nho nhỏ về làng.
Hôm nay những người đàn bà mang bình ra đây lấy nước đều nom thấy nàng vui vẻ nói cười, và lão nông dân già nua dắt đàn bê đi tắm, hàng ngày vẫn thường dừng lại trước cửa nhà chào hỏi nàng.
Biết bao con thuyền đã trôi qua làng này; biết bao khách bộ hành dựng chân nghỉ dưới bóng cây đa ấy, cả chiếc phà chở đầy người đi chợ rẽ nước về đầm phía bên kia, song chẳng một ai nhận ra nơi này, bên cạnh con đường làng nho nhỏ, bên cạnh cây cầu mục nát vẹo xiêu - nơi người tôi yêu đang sống yên vui.