Thơ » Ấn Độ » Tagore Rabindranath » Vượt biển
On that night when the storm broke open my door,
I did not know that you entered my room through the ruins.
For the lamp was blown out, and it became dark;
I stretched my arms to the sky in search of help.
I lay on the dust waiting in the tumultuous dark and I knew not that storm was your own banner.
When the morning came I saw you standing upon the emptiness that was spread over my house.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Gửi bởi Diệp Y Như ngày 19/02/2011 02:06
Vào đêm đó khi cơn bão giật tung cửa sổ nhà tôi,
Tôi đã không biết rằng người đi vào phòng tôi qua sự đổ nát.
Bởi đèn đã bị tắt, và bóng tối ngập tràn.
Tôi dang rộng cánh tay của mình lên bầu trời tìm kiếm sự giúp đỡ.
Tôi nằm trên đất bụi chờ đợi trong bóng tối hỗn độn và tôi không biết rằng cơn bão là ngọn cờ của riêng người.
Khi bình minh ló rạng tôi đã nhìn thấy người đứng trên sự trống rỗng đang trải rộng trong nhà tôi.