Thơ » Nga » Nikolai Rubtsov
Đăng bởi hongha83 vào 16/07/2013 12:10
В полях сверкало. Близилась гроза.
Скорей, скорей! Успеем ли до дому?
Тотчас очнулись сонные глаза,
Блуждает взгляд по небу грозовому.
Возница злой. Он долго был в пути.
Усталый конь потряхивает гривой,
А как сверкнет - шарахнется пугливо
И не поймет, куда ему идти.
Скорей, скорей! Когда продрогнешь весь,
Как славен дом и самовар певучий!
Вон то село, над коим вьются тучи,
Оно село родимое и есть...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 16/07/2013 12:10
Trời bỗng sáng bừng lên. Dông sắp nổi
Nhanh, nhanh nào. Liệu về kịp nhà không?
Những cặp mắt ngái ngủ choàng rộng mở
Lo ngại nhìn lên khoảng trời dông
Người xà ích cáu kỉnh. Đường xa lắc
Ngựa rũ bờm mệt mỏi và khi
Chớp loé lên, sợ hãi lồng lộn hí
Lú không còn biết lối cần đi
Nhanh, nhanh nào! Khi phải run cầm cập
Mới nhớ nhà và tiếng ấm chè reo!
Xóm kia rồi dưới màu mây xám xịt
Xóm kia rồi, ôi, xóm thân yêu!