Thơ » Nga » Nikolai Rubtsov
Đăng bởi hongha83 vào 22/12/2012 12:48
Напрасно
дуло пистолета
Враждебно целилось в него;
Лицо великого поэта
Не выражало ничего!
Уже давно,
как в божью милость,
Он молча верил
В смертный рок.
И сердце Лермонтова билось,
Как в дни обидчивых тревог.
Когда же выстрел
грянул мимо
(Наверно, враг
Не спал всю ночь!),
Поэт зевнул невозмутимо
И пистолет отбросил прочь...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 22/12/2012 12:48
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 12/02/2013 14:37
Nòng súng lục
đã uổng công
Nhằm thẳng vào anh thù địch
Gương mặt nhà thơ trác tuyệt
thản nhiên lạnh lẽo như không
Anh lặng im tìm cái chết
tự lâu
như phúc trời ban
Và trái tim Lermontov
đập như đã đập bao lần
Rồi khi đạn
trượt qua anh
(Kẻ thù chắc đêm mất ngủ!)
nhà thơ ngáp dài ngán ngẩm
hững hờ ném súng mình đi