Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Hàn Quốc Vũ » Truyện Quỳnh Hương (2016)
Đăng bởi Phan Quốc Vũ vào 09/04/2019 10:30, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phan Quốc Vũ vào 12/04/2019 21:16
Ngày mai xuân đến em nằm
Cười tươi tỏ vẻ Dũng thầm nhỏ to
Thôi thì ta hãy ban cho
Kiếp người đau khổ nỗi lo trùng trùng
Hương nghe cạn ý anh hùng
Liền vui đồng ý sẽ cùng ra đi
Khen thay một gái tình si
Thoát vùng mệnh bạc tiếc chi đồng tiền
Đời thêm giải hết ưu phiền
1.140. Cứu người qua cảnh thật yên tấm lòng!
Dũng thì giỏi chốn khuê phòng
Hương nào có kém đồng lòng bên nhau
Càng yêu càng thắm muôn màu
Tấm lòng như thế hơn câu cửa mồm
Đời say nhạc-hoạ sớm hôm
Đi cùng khắp chốn ban cơm cho người
Nhân sinh một khắc như chơi
Vội về cát bụi có lời ủi an
Và bao chiếc áo che thân
1.150. Giúp cho người khác lại cần lúc đau
Chàng Dũng lòng dạ sang giàu
Từ tâm là phúc nguyện cầu Giời ban
Quỳnh Hương bị đoạ gian nan
Hiểu đời, hiểu cả chốn tan tác phiền
Cong môi khẽ nói giọng hiền
Là chàng Dũng sẽ giải phiền cho ai
Làm ăn sung túc lâu dài
Nhà cao biệt thự trong ngoài ấm êm
Họ càng biết nhịn nhục thêm
1.160. Khi đời mỏng mảnh sương đêm chóng tàn