Cô đăng lễ lễ chiếu hàn khâm
Hoán khởi kê thanh dục vũ tâm
Phong trước tùng đoan vô ná trọng
Nguyệt khuy song tế bất thăng thâm
Hoa hương bách hợp nan khu biện
Mộng cảnh đa khiên nại tĩnh tầm
Hoàn ức tri giao các thiên viễn
Kỷ hồi liên tháp tả u tâm
Quạnh quẽ đèn khuya chăn lạnh lẽo
Tiếng gà sôi động rộn lòng nhau
Cành thông gió thổi hiu hiu nhẹ
Cửa sổ trăng nhòm thăm thẳm sâu
Hương hợp trăm hoa, khôn tách bạch
Chiêm bao lắm nỗi, gắng truy cầu
Phương trời mong nhớ người tri kỷ
Bao độ tâm tư với bạn bầu
Rồi ta lại nghĩ về những ngày biển động
Khiến thuyền ta thao thức những lông bông
Đá ngầm kia làm rỉ máu trong lòng
Em với tôi, biết bao giờ nắm được
Tay nhau
Dưới màu xanh của biển
Xin em hãy trao tôi một mối tình
Rạng rỡ màu của những ánh bình minh
Mặc kệ ngoài kia, những tiếng gầm của sóng
của biển khơi, của chơi vơi, lềnh bềnh...
Biển sóng, thét gào
Vỗ bến bờ những nhịp chiêm bao
Mang trong mơ anh, mùi hương em - biển cả Những tình ta xao xuyến, mặn khi nào?
Như mặt trời khắc tịch dương chiếu rọi
Tinh cầu lạnh cũng chợt ấm trong tâm
Tình yêu em như tay dài sải rộng
của cổ thụ, siết những hồi, trong tim
Xin em hãy trao tôi
Những mộng mơ giữa trời
Hồn em đó
Những mờ mờ, ảnh trăng soi
Tình treo mấy trăm năm rồi
Lòng anh vẫn nhớ, đoái hoài không thôi
Một khoảng trời nằm yên trong đáy mắt
Biển xanh, trời rộng, nắng lên cao
Em đi qua, đời anh, tự khi nào?
Như sóng gợn, khiến lòng anh ảo não
Khi dịu êm như những ngày biển lặng
Lúc thất khống lồng lộng gió lao đao
Rồi khi em ngã vào hồn anh
Vào ánh mắt, vì em, đã si tình
Xin em hãy trao lấy
Khoảng lòng anh, những màu ánh bình minh
Biển, em - tôi