Trang trong tổng số 15 trang (144 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

CỐ QUÊN

Đôi ta gãy một nhịp cầu,
Hỡi người tình lỡ, chớ sầu mà chi.
Đừng cho lệ ứa hoen mi,
Chỉ làm giây phút từ ly thêm buồn.
Còn gì đâu nữa mà thương,
Cho dài nhung nhớ đoạn trường bao đêm.
Ngồi ôm chiếc bóng bên thềm,
Xóa bao niềm nhớ, cố quên một người...

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

DẠ HƯƠNG SẦU

Một đêm giá buốt,
Dâng ngập hồn ta.
Tuyết phủ nhạt nhòa,
Bên song cửa kín.

Ôm lòng bịn rịn,
Tìm chút hương xưa.
Quên kiếp sống thừa,
Chơi vơi chăn chiếu.

Dáng xưa yểu điệu,
Quyến rũ lả lơi.
Say đắm hương trời,
Thoáng mờ hư  ảo.

Đất trời điên đảo,
Dương thế quay cuồng.
Vạn vật cũng buồn,
Hồn ai vắng lặng.

Thương về dĩ vãng,
Nuối tiếc vô ngần.
Giây phút bần-thần,
Hỏi ai người thấu?

Tâm tư rướm máu,
Xé nát thương đau.
Trọn kiếp u sầu,
Tình xưa mộng ảo.

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

ĐÊM SƯƠNG

Cảnh sắc êm như thơ,
Màn đêm phủ lặng lờ.
Ngân hà sao lấp lánh,
Ngọc thủy sóng tương tư.
Nghi ngút làn sương tỏa,
Chơi vơi bóng nguyệt, mờ.
Bên song kìa thiếu phụ,
Ngàn kiếp đó ai chờ?

DHK


ĐOẢN KHÚC

Xuân đến gieo niềm nhớ,
Hạ sang lỡ nhịp cầu.
Thu tàn trong lá úa,
Đông xa thẳm ngút ngàn...

DHK


ĐOẢN KHÚC LIÊN CA

Tuổi Xuân như bóng sổ,
Ngày Hạ nắng tàn qua rất nhanh.
Mây Thu màu ảm đạm,
Gió Đông gào thét tuyết chôn hoa.
Cuộc đời sao ngắn ngủi!

DHK


ĐỢI CHỜ

Hoa rơi theo cánh bướm tàn,
Tháng ngày úa héo, thời gian phai màu.
Đàn treo nức nở canh thâu,
Hắt hiu phím lạnh, nhịp sầu lẻ loi.

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

CÕI VUI

Tiên huyền vung vít rã rời,
Trúng tên tiên ngã, tiễn đời tiên nga.
Vào đây, thế giới ta, bà,
Đấy miền "cực lạc", khác xa tục trần.
Nội nhân cho tới ngoại nhân,
Thèm thuồng nhỏ rãi, bao lần muốn vô.

DHK


CÔ LỮ

Người về, ta hãy còn đi,
Đường còn xa tắp, nói chi dãi dầu!
Đêm nay có một con tàu,
Có người lữ-khách với sầu bốn phương...

DHK


CHỮ TÔI

Chữ ‘tôi’ không dấu là tôi,
Huyền vào yêu vội thì ‘tồi’ lắm thay!
Sắc kia đem ‘tối’ tăm đầy,
Nặng tình thành ‘tội’, có ngày báo ‘tôi’!

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

CHỊU ĐỰNG

Giữa đám đông phức tạp,
Tôi hóa trang thành tôi.
Hỏi ai người nhận diện,
Tôi là ai hay tôi?

Từng móng tay vuốt nhọn,
Quyết phải lột mặt tôi.
Máu đổ, thịt da sướt,
Biết nói sao thành lời.

Giòng đời như sân khấu,
Diễn viên cố gượng cười.
Qua cho xong vở kịch,
Khóc thân phận con người.

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

MỘT ĐÊM HÈ

Gió hiu hiu nhẹ,
Đất trời kia mấy lúc được trong lành?
Nghe đâu đây tiếng lá đan cành,
Hòa phím nhạc khúc đàn tranh ai tấu.
Một ánh sao chìm trong mộng ảo,
Thềm hoang soi bóng lẻ đơn côi.
Biết vì đâu lặng lẽ một mình ngồi.
Tìm dĩ vãng hay tìm người tri kỷ?
Buồn thế thái hay buồn cho tuổi trẻ?
Vui vì vui hay vui để mà vui?
Vui trong cay đắng ngậm ngùi,
Vui trong tạm bợ giữa đời vùi quên?
Vui thì vui, dẫu một đêm.

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

thayhuynh50

nguyen8phuong đã viết:


CHỮ TÔI

Chữ ‘tôi’ không dấu là tôi,
Huyền vào yêu vội thì ‘tồi’ lắm thay!
Sắc kia đem ‘tối’ tăm đầy,
Nặng tình thành ‘tội’, có ngày báo ‘tôi’!

Dương Hồng Kỳ


Thoạt đầu không dấu là “ TÔI”
Thêm huyền nghĩa chuyển thành TỒI nhé ai
Nặng vào thêm TỘI chẳng sai
Sắc lên hạ xuống TỐI ngoài sáng trong
Chữ Việt thanh sắc lòng vòng
Học xong được nó phục ông TÂY, TÀU …
Chữ Việt họ nói làu làu
Lại còn diễn tả cười đau cả mồm …

                                  T.H.H.

Sự thật phũ phàng
Là thang thuốc bổ !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

Thưa Thayhuynh50,
        NP cám ơn Thayhuynh đã hoạ thơ.
Kính mến,
NP
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

CHƠI CHÙA HƯƠNG

 Một chiều lạc chốn Thần Tiên,
Hư vô cõi Phật, hữu duyên khách trần.
Bức tranh Tạo sơn lâm hùng vĩ,
Bút Thiên Tào tặng thế nhân sinh.
 Chân mây khởi cuộc hành trình,
Bồng Lai ngự chín tầng xanh đỉnh trời.
Niềm tin cũng cao vời như núi,
Dịp ngàn năm thăm cõi Địa Đàng.
 Nào rừng, nào động, nào hang,
Chuyện xưa Sào Phủ mê man trong lòng.
Hồn thổn thức sắc không huyền diệu,
Khói Thiên Trù thoảng dịu mùi hương.
 Trống đồng đâu tiếng thê lương?
Dân đen còn đó, còn đường giải oan?
Nhìn non nước những toan gặn hỏi,
Hỏi cho ra bao nỗi ẩn tình.
 Trầm luân bể khổ chúng sinh,
Chỉ mình mới cứu được mình mà thôi!
Chùa chẳng khép, chẳng mời ai đến,
Chẳng hiềm ai, chẳng mến riêng ai.
 Chắp tay quỳ dưới liên đài,
Nam Mô Phật Tổ, đạo ngài vô biên.

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dương Hồng Kỳ

DẠ LAN HƯƠNG

Hồ thu nhuộm ánh trăng vàng,
Ngân nga tiếng hát bên hàng thùy dương.
Phong-Lan một đóa Vô-Thường,
Ngất ngây thoảng dịu mùi hương ái tình.

DHK

GẶP LẠI CỐ-NHÂN

Đôi bên tình cờ gặp lại,
Mới hôm nào thấm thoát đã mười năm.
Giờ còn đây hai tiếng cố nhân,
Kẻ an phận, kẻ phong trần gió bụi.
Nhìn cảnh cũ gốc mai cằn cỗi,
Ngắm cành non mầm lá xanh tươi.
Nào khác đâu thân phận kiếp con người!
Như chiếc bánh luân hồi xoay chuyển động.
Thôi đừng tiếc, đừng buồn chi cuộc sống!
Giòng sông nào nước sóng chẳng xuôi nhanh?
 Ngày nào mái tóc còn xanh,
Sương pha tuyết nhuộm nay thành hoa râm.
 Trăm năm giấc mộng phù vân,
Lấy gì đền đáp dương trần thương đau!
 Ở đời ai cũng như nhau.

Dương Hồng Kỳ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 15 trang (144 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối