Trang trong tổng số 41 trang (410 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [28] [29] [30] [31] [32] [33] [34] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Phượng Hoàng thân mến !
Không biết bài viết dưới đây có phù hợp với chủ đề “Nghệ thuật sống” của PH hay không. Trước hết cho mình gửi nhờ vào đó. PH đọc thấy được thì để. Thấy không được thì nói để mình chuyển đi. Mình muốn PH đọc, cho ý kiến và tin hộ cho các anh chị trong TV này đọc và cho ý kiến. Mình hy vọng nhận được những ý kiến xác đáng để tham gia với vợ chồng ông bạn mình. Vợ chồng họ tốt với mình quá mà mình chẳng giúp họ được gì. Áy náy và buồn quá !(TTT)


Thưa các chị em ! Thưa các thi hữu ! Thưa các nhà tâm lý học, giáo dục học, các nhà hoạt động xã hội...Thưa tất cả !
Tôi viết những dòng này là có ý muốn xin ý kiến các quý vị. Để rõ ràng và cụ thể hơn, tôi xin trình bày như sau:
Tôi có hai vợ chồng ông bà bạn già cùng trang lứa ở cạnh nhà. Hai vợ chồng ông bạn thường sang nhà tôi chơi để chia sẻ chuyện không vui của gia đình và tham khảo ý kiến tôi. Cũng như họ, tôi năm nay đã vào cái tuổi đầu sáu, đít quá nửa rồi, chẳng phải đầu còn xanh dạ còn trẻ gì nữa. Ấy vậy mà chẳng giúp gì được cho bạn mà vô tình còn ôm vào trong lòng nỗi buồn nhân thế. Hai vợ chồng bạn tôi cũng là những người từng có những vị trí nhất định trong xã hội (Trước nghỉ hưu chồng là cục trưởng của một bộ. Vợ là phó giáo sư một trường đại học) Họ là những người ở cơ quan được kính trọng,. Ở nơi cư trú được mọi người yêu mến vì ăn ở biết điều với bà con lối phố. Họ có một người con trai đẹp người, tính tình quá hiền lành, học xong đại học có một việc làm tử tế.(Chỉ có một người con duy nhất này thôi) Trong gia đình mọi việc đều tốt đẹp. Sự việc chỉ phát sinh sau khi anh con trai lấy vợ. Đúng hơn là anh con trai bị mẹ con cô kia "bắt" bằng được. Mẹ cô gái chuyên ngồi buôn bán ở chợ, rất dẻo mồm và mọi toan tính hôn nhân cho con gái theo tư duy của một người buôn bán nhỏ. Anh con trai trước những săn đón ngọt ngào của cô gái và mẹ cô gái "quyết" luôn dù bố mẹ mình không ưng thuận. Sau khi cưới và có con cái với nhau, cô gái bộc lộ đầy đủ những phẩm hạnh ngược với nữ công gia chánh (Mặc dù cô ta cũng đã tốt nghiệp đại học). Cô ta phát biểu qua người khác để đến tai bố mẹ chồng: Cô ta lấy chồng, chỉ biết có chồng thôi, không cần biết ai khác. Hầu như không giao tiếp với bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng có trao đổi gì cô ta cũng bảo hãy nói với chồng cô. Hàng ngày cô ta đi làm đều về muộn 1-2 giờ. Đón con hoặc anh chồng, hoặc bố mẹ chồng. Cơm nước đã có mẹ chồng lo. Ăn xong rửa bát lại mẹ chồng hoặc chồng. Cô ta nói rất kinh việc rửa bát và cương quyết không động vào. Giặt giũ phơi phóng quần áo, vệ sinh rửa đít cho con cũng mẹ chồng hoặc chồng. Có lần chồng đi công tác xa, bố mẹ chồng có việc đi vắng vài ngày vê thấy chậu rửa bát và mặ bàn bếp đầy bát đĩa dơ, cô ta ă nxong tấp vào đó và lấy đến cái bát đĩa cuối cùng trong chạn bát đĩa ra ăn. Còn máy giặt đầy chật quần áo đã giặt và bên ngoài là mấy chậu tập kết để chuẩn bị chờ mẹ hoặc chồng về phơi giặt tiếp. Sau khi ăn cô ta hoặc xem ti vi, vào mạng, đọc sách hoặc chơi ghêm. Anh chồng có tham gia ý kiến với vợ nhưng không được đành làm thay vợ tất nếu mẹ mình bận vắng. Nhận lời vợ chồng bạn, tôi có lần sang chơi và tham gia ý kiến với cô ta rằng cháu nên thế này thế nọ. Cô ta nói thẳng với tôi: Đây là việc riêng nhà cháu, bác không có quyền dúng vào. Chúng cháu sống thế nào là quyền của chúng cháu. Chồng cháu giúp đỡ vợ việc nội trợ, con cái thì tốt chứ sao ?
Tôi không thể nói gì hơn và chào ông bà bạn ra về.
Vợ chồng ông bà bạn không chịu nổi cách ứng xử của con dâu và sự nhu nhược, cam chịu của con trai nên đã mua cho chúng một căn hộ và cho chúng ra ở riêng. Thỉnh thoảng thương con nhớ cháu thì đến thăm chúng một lúc trong sự thờ ơ nhạt nhẽo của cô con dâu. Còn chúng hầu như không về và không cho con chúng về thăm ông bà ngoài dịp tết âm lịch hàng năm một buổi dù hai nhà không cách xa nhau lắm.
Ông bà bạn tôi thật buồn. Cả đời lo cho con cháu mà bây giờ nó lại vậy. Thỉnh thoảng họ lại sang tôi. Tôi cũng chỉ biết nhận tiếp cái buồn của họ . Tôi biết nỗi buồn của họ không vơi đi mà trong tôi lại đầy thêm. Có phải bây giờ con cái học hành nhiều, đọc nhiều, xem nhiều...nhưng học để làm người thì ít, rất ít ???
Các quý vị có cao kiến gì để giúp đỡ được bạn tôi chăng ?
Kính chờ ý kiến của các vị (Đặc biệt muốn xin ý kiến của PH, bác Hồng Vân, Nguyễn Tuyết Tuyết, Thi Hoàng, Lê Tam,  Ba Ba, Vân Nhi, Cà phê xưa...và các chị các anh trong diễn đàn mà tôi không kể hết tên ra được. Rất cám ơn các quý vị đã đọc - TTT
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

van2011

Bác Thái Thanh Tâm kính mến!

1-Trong số khách mời đích danh, sau khi xem lại tất cả 31 trang của topic này, em thấy có khách mời không viết bài nào, cũng không bấm nút cám ơn cho bài viết nào.

Rất có thể khách mời đích danh đó không quan tâm hoặc không có thời gian đọc chủ đề này. Đó chính là lý do để em “cầm đèn chạy trước …tầu bay”. Em nghĩ sao viết vậy, có gì không phải mong bác hiểu và thông cảm!

2-Sau khi cưới và có con cái với nhau, cô gái bộc lộ đầy đủ những phẩm hạnh ngược với nữ công gia chánh (Mặc dù cô ta cũng đã tốt nghiệp đại học). Cô ta phát biểu qua người khác để đến tai bố mẹ chồng: Cô ta lấy chồng, chỉ biết có chồng thôi, không cần biết ai khác.
=> A : Cô gái lười , ích kỷ!
=>B : Người khác nói đến tai bố mẹ chồng, mà không mắng mỏ khuyên nhủ cô gái là người ứng xử kém!

3-Hầu như không giao tiếp với bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng có trao đổi gì cô ta cũng bảo hãy nói với chồng cô
=> Cô ta  hỗn láo , bất hiếu với bố mẹ chồng!

4--Cô ta nói thẳng với tôi: Đây là việc riêng nhà cháu, bác không có quyền dúng vào. Chúng cháu sống thế nào là quyền của chúng cháu-
=> Cô ta hỗn láo với cả khách của bố mẹ chồng, ứng xử kém, vô lễ với người lớn tuổi!

5-Có phải bây giờ con cái học hành nhiều, đọc nhiều, xem nhiều...nhưng học để làm người thì ít, rất ít ???
=> Chưa chắc đâu bác ơi, em cho rằng số người học làm người nhiều, có rất nhiều người trẻ tuổi làm từ thiện và nhiều người hiếu thảo… bác ạ!

6-Tóm …cổ lại: Người chồng trong câu chuyện kể trên đần, nhu nhược và chỉ biết rúc đầu vào váy vợ!

7-Các quý vị có cao kiến gì để giúp đỡ được bạn tôi chăng ?
Em không có ý kiến gì bác ạ!

Nhưng giả thiết gặp trường hợp giống như của bác thì cách làm của em là gửi bài viết em sưu tầm được sau đây cho người anh chồng đần và nhu nhược đọc:

Ly hôn vì vợ hỗn láo với bố mẹ chồng

Vợ tôi hỗn láo với ba mẹ tôi (cô ấy đã dùng những lời lẽ mà có tả ra thì cũng không ai chấp nhận được).

Chuyện đó đã diễn ra vài lần nhưng sau đó có xin lỗi (có lần bố cô ta đã phải gọi điện vào xin lỗi ba mẹ tôi vì sự hỗn láo của con mình) nhưng lần này thì……

Mẹ tôi đã khóc vì cảm thấy “nhục nhã”. Tôi chứng kiến toàn bộ sự việc này và ngay lúc đó có phản ứng nhưng cô ta không xin lỗi ba mẹ tôi.

Ông bà vào bế cháu cho vợ chồng tôi từ khi vợ tôi mới sinh nhưng chúng tôi không phải chu cấp kinh tế. Dự định của ông bà thì chỉ vài tháng nữa là về quê vì cháu cũng đã lớn (con tôi hơn 3 tuổi, mới đi mẫu giáo).

Sau đó ông bà đã gọi điện cho bố cô ấy mời vào giải quyết nhưng ông từ chối không vào với lý do “để tự chúng nó giải quyết”! Sau đó tôi cũng gọi điện mời ông vào giải quyết với lý do cô ta hỗn láo với ba mẹ tôi nhưng ông cũng nói như đã nói với ba mẹ tôi.

Mẹ chồng và con dâu tranh luận nảy lửa, MC nói tới đâu là con dâu cãi tới đó, trong khi nói chuyện thì chỉ tay vào  mặt nhau, chồng và bố chồng phải nhắc nhỡ mà vẫn không ăn thua. Vợ tôi thì luôn miệng bà thế này, bà thế nọ.

Vấn đề là mẹ tôi cũng có cái sai, cô ấy cũng thế. Mẹ tôi đã nhận lỗi nhưng cô ấy nhất định không chịu với lí do “con chẳng có gì sai cả”. Tôi đã cố phân tích và chỉ rõ những cái sai của vợ mình.

Con dâu mà nói chuyện với bố mẹ chồng mà “chỉ tay chỉ chân” là không được, mẹ chồng nói tới đâu là cãi tới đó, thích nói rõ thì để bà nói xong hẵng nói hoặc mắng con để bóng gió đến mẹ chồng là không nên...

Thực ra, lúc đó tôi đã biết vợ tôi sai nhưng cũng chỉ mong muốn vợ tôi hiểu ra cái sai của mình để xin lỗi bà và để mọi việc được tốt đẹp. Hiện giờ bố mẹ tôi đã sang nhà chị gái tôi ở.

Gần một tuần trôi qua, tôi cũng đã trao đổi hết mọi chuyện và yêu cầu vợ tôi xin lỗi ba mẹ tôi nhưng không được chấp thuận. Và tôi đã quyết định viết đơn ly hôn.

Trước khi ký đơn tôi chỉ nói: “Tôi không thể bỏ bố mẹ mình và cũng không chấp nhận một người vợ hỗn láo với bố mẹ mình như vậy”.

Tôi dự định khi nào Tòa có giấy gọi mời lên xử thì mới thông báo cho bố mẹ tôi biết vì tôi không muốn ông bà phải nghĩ nhiều (bố mẹ tôi cũng đã già).

Con tôi còn nhỏ, về mặt kinh tế thì chúng tôi cũng không phụ thuộc vào ai và cũng không phải chu cấp cho ai. Chúng tôi cũng thỏa thuận sẽ giao cháu cho mẹ chăm sóc và tôi có trách nhiệm chu cấp thêm hàng tháng.

Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều nên quyết định như vậy. Xin các bạn lời khuyên.

(Calendar082010 – Diễn đàn web)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

caphexua

Chào Bác Thái Thanh Tâm.

Vấn đề Bác nêu ra trong topic NGHỆ THUẬT SỐNG và đã gọi tên đích danh caphexua, nên xin được nói lên chút ngẫm ngợi tự bản thân của mình, với hy vọng góp đôi điều về NGHỆ THUẬT SỐNG chăng?

Ngày caphexua lấy chồng, bản thân còn khờ khạo, ăn chưa no, lo chưa tới. Từ nhỏ quen được ba mẹ nuông chiều, cứ tưởng thế giới đầy màu hồng nên chẳng lường được cuộc sống hôn nhân là thế nào.

Đến khi phải sống cùng gia đình chồng, hầu hạ tất cả mọi người từ cha mẹ chồng trải dài xuống đến anh em, cháu chắt họ xa và kể cả những người đồng hương. caphexua thật sự sốc. Sốc đến nỗi phản kháng và dị ứng tất cả.

caphexua từng ứng xử như cô con dâu mà Bác đề cập ở bài viết trên, có khi còn nặng nề hơn thế nữa kìa. Chồng caphexua từng khổ sở, nín nhịn vợ mình cho êm nhà êm cửa, cho cha mẹ không phải buồn lòng.

Rồi đến khi caphexua có con. Căng thẳng đẩy lên cao trào. caphexua bỏ về sống cùng cha mẹ. Vậy mà, hành động của mẹ chồng đã làm cho caphexua suy nghĩ rất nhiều. Mẹ chồng một mình sang nhà ba mẹ ruột của caphexua, xin tạ tội vì đã không dạy con trai chu đáo mới xảy ra cớ sự, và xin phép ông bà cho rước con dâu và cháu nội trở về với lời hứa sẽ không để xảy ra chuyện gì gây bất hoà nữa.

Ba mẹ caphexua không đồng ý và bảo rằng: sự việc hãy để bọn trẻ tự giải quyết, bậc làm cha mẹ không nên nhúng tay hay ý kiến vào. Nếu tình yêu chúng đủ lớn để vượt qua tất cả mà hoà hợp cùng nhau thì tự khắc chúng sẽ tìm đến nhau. Còn như gượng ép hay nhún nhường chỉ làm tình hình càng tồi tệ thêm lên.

Mẹ chồng caphexua quay trở về với hai hàng nước mắt. Trước khi quay đi, bà nói khẽ với caphexua:

- Ba mẹ sẽ trở về quê, mẹ mong con suy nghĩ thấu đáo, nếu con thật sự yêu chồng, con hãy trở về. Mẹ xin lỗi là thời gian qua mẹ không gần gũi và hiểu con nhiều hơn mới xảy ra chuyện không hay như ngày hôm nay. Mẹ xin lỗi ...

caphexua nhìn Bà sững người. Cái tội chảnh choẹ, ương bướng của mình Bà không la mắng còn hạ mình xin lỗi. caphexua bâng khuâng nghĩ ngợi về thái độ của mình có phần không phải. Nhưng thật sự, caphexua sợ cách sống của kẻ trong nam, người ngoài bắc khó mà hoà hợp.

Ba tiếng "Mẹ xin lỗi" cứ vọng hoài bên tai. Rồi chồng caphexua sang rước hai mẹ con về. Anh cũng xin lỗi đã không tế nhị và chưa lường được cả hai đã dị biệt cách cư xử với nhau.

Cuộc sống trôi đi, nhưng từ đó, caphexua được chồng thủ thỉ bao điều, anh ăn nói tế nhị hơn, giúp đỡ vợ những cách ứng xử sao cho vui lòng mọi người mà bản thân không lấn cấn, ưu tư.

Sau này, nghe anh kể lại: mẹ gọi anh đến nói chuyện rất nhiều, rằng xin lỗi anh đã nuôi con lớn nhưng chưa dạy anh cách ứng xử ở đời, nhất là phải gần gũi thấu hiểu tâm tư người đàn bà nội trợ trong gia đình, có những việc khó mà đặt được tên nhưng lại gieo vào lòng những lo âu, căng thẳng, rằng đừng bắt vợ mình phải thế này hay thế kia, rằng phải bao dung ... chứ không phải im lặng cho xong hay là kệ cô ta ...

Caphexua đến bây giờ vẫn rất nhớ ơn người mẹ chồng tuyệt vời. Dù Bà đã quy tiên, nhưng trong lòng caphexua luôn nhớ đến Bà. Chính Bà đã tạo ra một caphexua sống chan hoà hơn và biết nghĩ nhiều hơn về nhân bản cuộc đời ...

Và Bác Thái Thanh Tâm ạ, trong bài viết của Bác hình như không hề đề cập đến việc là có ai đã bỏ công tìm hiểu những tâm tư tình cảm của cô con dâu. Có thể có những vấn đề mà người ngoài cuộc không thể nhìn thấy mà đã vội phán xét nọ kia khiến cho cô dâu nọ phải thốt lên rằng:Đây là việc riêng nhà cháu, bác không có quyền dúng vào. Chúng cháu sống thế nào là quyền của chúng cháu. Chồng cháu giúp đỡ vợ việc nội trợ, con cái thì tốt chứ sao ?

Vài dòng cùng Bác. Chúc Bác nhiều mạnh khoẻ ạ

http://Taochu.Uhm.vN/chu/38/c.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/p.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/h.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/e.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/x.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/u.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gif

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Cảm ơn Van2011. Cái điều Van đã tóm ...cổ lại là hoàn toàn chính xác. Nhưng sao Van đã mất công như thế mà không tham gia cho một nhời. Chả nhẽ bố mẹ lại khuyên anh ta ly hôn ? Mà cái điều Ly hôn thì anh này đã không dám nghĩ đến rồi. Anh ta chấp nhận sống vậy. Vấn đề ở đây là hai vợ chồng bạn tôi phải sống thế nào là phải đạo trong trường hợp này? Để giảm bớt hoặc bứt ra được chuyện phiền muộn vì những đứa con này ?
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

caphexua

Chào van2011

Đọc bài viết của Bạn. Mình thấy Cô Vợ và Mẹ Chồng sai một, riêng người Chồng sai mười.

Vấn đề ở chỗ: vì ai cũng sai, mà cái tôi của mỗi người quá lớn nên sự việc sẽ đẩy lên cao trào mãi thôi. Làm sao có điểm dừng nhỉ?

Có thể, tình yêu của họ không đủ lớn để vượt qua cái tôi của chính mình

Chỉ tội nghiệp cho đứa trẻ lớn lên trong sự ích kỷ của nội,cha và mẹ.

http://Taochu.Uhm.vN/chu/38/c.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/p.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/h.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/e.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/x.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/u.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gif

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

letam

Em tấy cảnh đó nhiều rồi. Nhất là khi gia đình nhỏ có kinh tế vững, không phụ thuộc. Và, cơ bản là người con trai nhu nhược, vợ nói gì cũng nghe, không dám phản bác. Người đàn ông đó ra xã hội cũng vậy, yếu đuối và hèn nhát. Nói rằng đó là cách sống của gia đình nhỏ đó là không đúng. Chính xác là của cô con dâu kia, và cô ta biết anh chồng sẽ không dám phản kháng nên mới bạo mồm. Em thấy có nhiều cặp chồng hiền lành, thậm chí là nhu nhược thì cô vợ lại đành hanh, thậm chí bạo hành, thường là khủng bố tinh thần. Khi có gì khúc mắc, chồng nói một tiếng thì vợ nhẩy ngay vào mồm ngồi rồi thò chân ra.
Chuyện này thường xảy ra ở những người thị tiền. Họ quan niệm rằng họ có tiền thì chẳng cần phải quỵ luỵ ai. Ở trong này có câu nói vui "phải thì làm bà gia, không phải thì tôi gia lại bà".
 Vui là chính - Chính là vui!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thi Hoàng

Chào anh Thái Thanh Tâm, chào các anh các chị!
Thi Hoàng không sành sỏi về Nghệ thuật sống nên cũng cứ đọc, đọc để tham khảo để biết để học hỏi. Còn cao kiến thì TH chẳng có gì.
Nhưng chuyện mà anh TTT nêu ra ở trên thì TH cũng cảm thấy ái ngại cho gia cảnh nhà người bạn của anh TTT.
TH mạo muội đưa ra những suy nghĩ của mình như thế này ạ:
- Thứ nhất: Con người ta " Nhân vô thập toàn"
- Thứ hai: Các cụ đã đúc rút kinh nghiệm" Dạy con từ thuở còn thơ - Dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về"...
Trong trường hợp của gia đình của người bạn bác TTT kia theo TH thì có mấy vấn đề sau dẫn đến những mâu thuẫn:
- Gia cảnh của hai gia đình không " môn đăng hộ đối"(vấn đề này không quan trọng lắm)
- Cô dâu không được bố mẹ chồng đồng ý(vấn đề quan trọng):điều này tạo ra hố ngăn cách tình cảm giữa cô con dâu với gia đình mà đặc biệt là bố mẹ chồng, chính vì vậy mà cô con dâu tuyên bố: lấy chồng chỉ biết có chồng...Nhưng khi bố mẹ chồng chấp nhận cô con dâu(đã cưới cho con trai)thì lại không tranh thủ hoà hợp với nhau vì đã là người một nhà. Chính vì thế mà cô con dâu ngày càng lấn tới. Như vậy bố mẹ cô con dâu này cũng nhu nhược.
- Anh chồng quá nhu nhược(đây là vấn đề trọng tâm nhất), đành rằng là vợ chồng phải giúp đỡ nhau, nhưng anh ta để vợ lấn tới quá mức thậm chí để cô vợ trở nên hỗn láo với gia đình nhà chồng là quá quắt.
- Về phía cô con dâu: Nhìn hiện tượng bề ngoài thì là một cô dâu lười biếng, và vô lễ, mọi việc ỉ lại cho bố mẹ và cho chồng, lại có những phát ngôn tỏ thái độ xấc xược. Nhưng TH sợ rằng mọi người mới chỉ nhìn thấy hiện tượng bên ngoài còn thực chất cô dâu này muốn gì, có tâm trang ra sao, nhà chồng có hiểu không? Chồng có hiểu, có chia sẻ và cảm thông không?
- Việc xây nhà cho ở riêng, và con cái không về thăm bố mẹ ông bà: lỗi không phải chỉ do mình cô dâu.
Ông bà trước đây đã từng chăm ẵm cháu vậy mà không giành được chút tình cảm nào của cháu hay sao để cho các cháu thờ ơ với ông bà. Nhất là trẻ con, khi ở chung với ông bà chúng thường được ông bà chiều chuộng nên khi đi xa nó nhớ nó đòi về thì làm sao bố mẹ không cho về mà được.
Đặc biệt là anh con trai- TH cho rằng đây là kẻ tồi tệ nhất trong cái vở bi kịch của gia đình mình. Nếu con dâu không về thăm bố mẹ chồng vì không ưa nhau còn chấp nhận được. Con trai cũng thế(cả những ngày tết âm lịch cũng không về) thì quả là người đàn ông "đụt" nhất thế gian này không còn gì để bàn về anh chàng này cả. Nếu vợ không về mình cứ về, cứ cho con về thì có chết ai đâu.
Còn cô con dâu- thờ ơ với gia đình nhà chồng, hằn học với gia đình nhà chồng là bất hiếu, và đúng như thế thì mai kia con cái mình cũng sẽ cư xử với mình như thế thôi.
- Lại nữa, gia đình này không nhìn thấy vai trò của gia đình bà thông gia. Nếu đã chấp nhận thông gia phải có sự chia sẻ và chung vai dạy dỗ con cháu, TH sợ rằng mối quan hệ giữa hai gia đình thông gia bị đóng băng nên sự thể mới thế.
Hậu quả đau lòng nhất không phải là hai ông bà kia đâu mà là anh con trai và những đứa cháu.
TH có vài suy nghĩ như vậy gửi anh TTT để anh tham khảo. Nếu có gì chưa đúng xin anh và mọi người bỏ quá cho.
Chúc cho mọi gia đình luôn phấn đấu có một cuộc sồng đầm ấm và hạnh phúc.
                                                   26.6.2012 Thi Hoàng
Cho tôi một chút ngẩn ngơ
Loay hoay một chút dại khờ để say

                      Thi Hoàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Các bạn tham gia là rất quý, không có gì phải rào đón cả. Tham gia chỉ để giúp nhau và hiểu thêm được cái phức tạp và phong phú của cuộc sống đương đại. Qua trao đổi của các bạn, TTT xin làm rõ thêm đôi điều:
1. Hàng năm tết âm lịch vợ chồng con cái có kéo về thăm ông bà một lúc rồi kéo nhau đi. Không ăn uống gì.
2.Hai đứa cháu còn nhỏ, chỉ có thể đến với ông bà khi bố hoặc mẹ chúng đưa đến. Chúng không thể tự đến.
3. Quan hệ 2 nhà thông gia đóng băng như TH nói.Ông bố cô gái có lần nói với gia đình thông gia:Gia đình chúng tôi không dậy dỗ cháu những điều sai trái. Bây giờ nó là dâu con ông bà, trách nhiệm dậy dỗ là của ông bà.
4. Gia đình cô gái đã có nếp: Bố là công chức nhà nước nhưng về phải lo toan mọi việc cơm nước, giặt giũ...và các việc vặt trong nhà. Bà vợ chỉ có mỗi việc bán hàng. Về tắm rửa, nghỉ ngơi chờ chồng dọn cơm ăn. Con cái trong nhà cũng không phải làm việc nội trợ lặt vặt. Ông bố làm hết. Và bây giờ cái nếp này được di truyền sang ông con rể.
5. Điều đáng nói nhất là anh chồng, anh chồng vào loại "Đụt" nhất hành tinh ... thì anh chồng chấp nhận hết cả rồi. Giời cho anh ta cái tính ấy và không thể ai cải tạo khác được. Bố mẹ anh ta đẻ ra anh ta, nuôi dậy mấy chục năm nhưng giờ nó vậy cũng có làm gì được đâu. Vấn đề tôi muốn xin ý kiến các bạn là : Tham gia ý kiến gì đây với vợ chồng ông bạn tôi để họ tìm được niềm vui trong gia cảnh như thế ? Họ phải làm gì ? Phải sống thế nào nữa đây ? Cứ mỗi lần họ sang chơi, tôi lại cảm thấy mình còn nợ họ một cái gì lớn mà chưa trả được...
Mong được các bạn cho ý kiến tiếp với.
Trân trọng !
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

caphexua

Chào Bác Thái Thanh Tâm

caphexua không nhận xét hay có ý kiến gì, nhưng nếu caphexua rơi vào hoàn cảnh là mẹ chồng, có lẽ caphexua sẽ theo gót Mẹ Chồng của mình.

Đó là: Khi gia đình có một thằng con trai nhu nhược và bản thân mình cùng mọi người trong nhà đã chấp nhận cô con dâu ấy, thì nên, hư gì cũng là do mình, vì lúc rước cô ta về, gia đình rất hiểu rõ cách sống của nhà thông gia rồi.

Vấn đề là chúng ta phải tập thích nghi trước rồi cảm hoá dần dần.

Và quan trọng nhất là: Gia đình Bạn của Bác có thật sự mở lòng với cô con dâu hay không?

Chúng ta là người lớn, cần có sự bao dung và chịu đựng mới hy vọng trị được con ngựa bất kham. Một khi nó cảm nhận được tình yêu chúng ta bao la rộng lớn hơn cả đồng tiền ta bỏ ra mua nhà cho bọn chúng, caphexua tin rằng: dẫu sắt đá cũng phải có ngày nhũn ra thành nước.

caphexua đã từng nằm trong hoàn cảnh cô con dâu ấy Bác Thái ạ, nên có lẽ hơi hiểu đôi chút sự căng thẳng và lạnh lùng của cô ta.

Bác ơi, Chúng ta cần mở lòng ... thật lòng, và trên hết là chân thành mới mong bọn trẻ nghĩ về ta một chút. Con đường đi này, nó chông gai và gập ghềnh lắm, có khi, ta xuôi tay nhắm mắt vẫn chưa đi hết được con đường ấy đấy, Bác ạ

Đôi lời tự đáy lòng, có gì mạo phạm xin Bác tha thứ.

http://Taochu.Uhm.vN/chu/38/c.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/p.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/h.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/e.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/x.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/u.gifhttp://Taochu.Uhm.vN/chu/38/a.gif

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

@ Caphexua:

Cảm ơn bạn đã tiếp tục tham gia ý kiến rất đáng lưu tâm. Theo chỗ tôi biết thì cả hai bố mẹ và anh con giai không biết chi tiết về nếp sống của gia đình cô gái trước khi dẫn đến hôn nhân. Họ chỉ biết bà mẹ cô gái buôn bán ở chợ. Ông bố làm công chức ở một quận. Thế thôi. Mãi sau này, nhiều năm sau thì họ mới biết về nếp sinh hoạt của gia đình họ. Còn bố mẹ anh con giai có mở lòng với cô con dâu hay không, hoặc mở đến đâu thì chỉ họ mới rõ được. Tôi chỉ biết mỗi lần họ đến nhà con chơi thì bà mẹ chồng vẫn đon đả, vui vẻ với con cháu. Các cháu cũng rất quấn quýt ông bà. Bà vẫn chăm sóc các cháu mọi việc nhỏ nhất. Cà phê nói đúng đấy. Trên đời này có nhiều thứ muốn hay không , người ta cũng phải mang theo xuống mồ.
Còn đây chỉ là trao đổi chuyện thiên hạ, ai có gì ai đâu mà phải thứ cùng tha. Chuyện đời mà, cùng trao đổi cho gần nhau hơn.
Ngoài Van 2011, mãi không thấy bác giai nào nữa cho ý kiến nhẩy ?
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 41 trang (410 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [28] [29] [30] [31] [32] [33] [34] ... ›Trang sau »Trang cuối