Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [43] [44] [45] [46] [47] [48] [49] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh



Phong Hải viêt :

TỪ KHI NÀO ...

Từ khi nào ta quá bận để yêu nhau
Hát không hay vẫn thích nghe anh hát
Và giờ đây con tim anh tan nát
Khi em nói anh hát thật nhức đầu

                
TỪ KHI ĐÓ...

Từ khi đó...bây giờ không nhớ hết
Nghe hát nhiều mà chẳng thuộc lấy một câu
Từ khi đó ...nào có dám ngờ đâu
Dẫn nhau về suốt ngày nghe em hát ...!!!


pnv

28/7/2013

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh

Nguyễn Đăng Thuyết đã viết:
Được ngày " Đảo Mái" ĐT rất vui được các bạn tới thăm . Mong mọi người tán cho thoả thích một thời gian cho vui cửa vui nhà vui lòng mụ già hai tập




Mấy trang đầu tán cho vui
Tán cho ra tuốt cái mùi " Phó Đoan "
Tiếng cười thang thuốc bạc vàng
Nếu không nhịn được tót sang phố đầm
Điếu cầy điếu bát ngoài sân
Xin mời các cụ...cứ vần cho ra...

ĐT:10-12-2011
[/quote]


     

Đăng Thuyết có lòng đây sẵn dạ
Cùng vui tán ngẫu chuyện văn chương
Điếu dù bốc mùi vẫn nguyên bát
"Phó Cả", "Phó Đoan" ...biết mấy bà !

pnv

28/7/2913

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh




   TÌNH YÊU CUỘC SỐNG


   Năm 1924 Lê Nin nằm trên giường bệnh , chăm chú nghe vợ ông , Krupxkaia đã đọc cho ông nghe truyện ngắn nổi tiếng "Tình yêu cuộc sống" của nhà văn Mỹ Giac London .
  Câu chuyện có ba tình tình tiết hết sức ly kỳ:
 - Bắt con cá trong vũng nước để giải quyết cái đói . Người thợ đào vàng loay hoay mãi với cái đập be bờ . Tưởng mọi chuyện đã xong xuôi khi tát cạn vũng nước , nào ngờ cái thời điểm cuối cùng giơ tay tóm con cá thì cái bờ be vỡ toang . Con cá và cái vũng nước lại trở về vị trí ban đầu .
 - Bò lết trong rừng giữa lúc kiệt sức , người thợ đào vàng gặp con sư tử ốm . Cả hai cùng nhìn nhau trong thế tuyệt vọng . Con sư tử ốm cũng đang chờ chết đói, không đủ sức để vồ một sinh mạng cũng đang tuyệt vọng . Rồi cái sinh mạng sắp chết đói đó cũng may mắn lết đi khỏi bộ răng nanh của con sư tử ốm ...
 - Khi người thợ đào vàng được cứu sống đưa lên tàu , người ta đã đưa lương khô cho anh ta và chứng kiến cảnh tượng kinh đảm trước đôi mắt háu háu , sự sợ sệt ...và kỳ lạ thay , xung quanh người anh ta , dưới tấm phản la liệt những mẩu lương khô nhai dở dang được dấu kỹ... Anh ta không dám ăn mà để dành, để dành ... Tất cả từ một cuộc vật lộn khủng khiếp sau trận đói kéo dài...
  Ôi ! Tình yêu cuộc sống !...


       Người đào vàng khoác chiếc túi trễ vai
       Trở về sau một chuỗi ngày miệt mài tìm kiếm
       Vàng là đây !
       Vàng của ta ơi !

       Anh ta bước đi
       Mệt lả
       Bọc lương không còn
       Đường về xa ,
                    rừng đổ dài bóng lá
       Kiếm một củ cây thôi
       Bắt một con vật...cũng có thể
                                   bỏ miệng cho qua bữa
       Anh ta lết đi không rời túi vàng !

       Có lúc gục xuống
       Lại tỉnh dậy
       Chậm chạp như con giun đất
       Oằn người bò lê về phía trước
       Chết hay sống ?
       Nào hay biết được
       Chỉ có trái tim thoi thóp
                         với tấm thân kéo lê

       Giưã lúc mê man ,
               mắt anh ta bừng sáng
       Ô kìa !
       Một con cá  và cái hố sâu
       Mò bắt hồi lâu
       Sự sống thúc anh nghĩ ra be cái đập
       Vục tát
       Hì hụp
       Nó đây rồi
       Dạng chân choài người
       Ôi ! Bờ be sụp đổ
       Mắt tối sầm
       Tất cả là tan vỡ...

       Theo bản năng tự nhiên
       Lại lết đi trong vô định
       Cái gì kìa
       Một cái miệng
       Bộ nanh nhọn hoắt kinh hoàng
       Con sư tử già kiệt sức đang rên
       Gầm gừ , đuối sức
       Anh ta nhắm nghiền con mắt
       Chấp nhận làm miếng mồi
       Nhưng lạ thay cả hai nhìn nhau một hồi
       Điều sẽ đến chẳng bao giờ đến
       Lực bất tòng tâm
       Nước mắt giàn dụa thành dòng
                                      nhỏ trong đau đớn

       Rồi cứ thế , cứ thế
       Anh ta lết đi
       Trước mặt là biển mà có biết gì
       Trong cơn bất động
       Trong gầm gừ tiếng sóng

       Từ chiếc tàu buông neo
       Họ chiếu ống nhòm nhìn vào bờ cát
       Thấy một thây người
       Xuồng máy lao vào tới nơi
       Ô ! một người reo to :
        - Tim vẫn còn thoi thóp
       Họ khiêng anh ta lên tàu
       Tiếp sức
       
       Sự sống đã mỉm cười rồi
       Không thể là cái chết
       Tất cả ngạc nhiên
       Thật là kỳ quặc
       Với đôi mắt thao láo của anh ta
       Hau háu nhai lương khô
       
       Sau một trận đói kinh hoàng
       Với cái chết kề bên đến bất kỳ
       Con người nhận ra cần một thứ
                         chỉ khi ta trải qua mới hiểu

       Những mẩu lương khô
       Xếp quanh người
       Sẻ lại để dành !
       Ôi !
       Tình yêu cuộc sống !
     



28/7/2013

.

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quế Hằng

"Người còn nghe thánh thót
krupscaia đọc tra sách
tình yêu cuộc sống"
Tình anh đẹp như giấc mơ thi sỹ
Em ngỡ ngàng tưởng mình sống trong thơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh





Trần Thu Thuỷ đã viết:

     
THỎA LÒNG


Nay vui ríu rít cạnh cháu thơ
Giấc ngủ lo toan ước đúng giờ
Sữa, bột sao cho vừa đủ lượng
Bà ngôi ngắm cháu thỏa lòng mơ

Trần Thu Thuỷ


     

MONG ƯỚC !

     
Mong cháu lớn khôn cứ từng giờ
Bà ngồi bón bột , ông làm thơ
Niềm vui sớm tối khôn tả nỗi
Dòng đời chảy mãi chẳng bến bờ !


pnv

     
29/7/2013


.

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh

quote]


Tuấn Phong viết :

http://dtnttinh.phuyen.edu.vn/images/news/Bo%20hoa_07.46.26.19.11.2008.jpg

..........


Còn lúc nào
Gió nghĩ đến Người - Thơ ?
Và nhớ đến miền xa ... ngóng đợi?
Gió "dành cho ai "   
Nụ cười tươi rói ?
Với  "nụ hôn thật khẽ",
thật "nồng nàn" ?

Ơi ! Mùa thu
Ơi ! ngọn gió mênh mang  !

       13 - 10 - 2009
        TUẤN PHONG



NGƯỜI THƠ ƠI !

Gió vẫn thổi
về phía người mong đợi
Hương vẫn bay
Lan toả ngọt ngào

Nụ hôn trao
Bờ môi ơi
Êm dịu
Với nồng nàn
Người hỡi lúc thu sang !


pnv


29/7/2013


.

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh




Mai Việt Đức đã viết:



                                             

NỖI NHỚ KHÔNG TÊN
24 tháng 5 2013 lúc 23:29

                
......
Anh biết rằng chẳng mong xóa hết được xót xa
Những vụng dại của một thời ngây thơ em để ngỏ
Nỗi nhớ...
đưa em về qua con phố nhỏ
ngày xưa, anh gặp em!
hun hút như lạ, như quen...
Nỗi nhớ không tên,
......
Hà Nội, 24/5/2013![/quote]




ANH ƠI !

Anh ơi !
Chả lẽ thế sao ...
Những ngày bên lối ngõ
Dắt nhau đi dưới lùm hoa phượng đỏ
Cháy lòng nhau sắc thắm bao chiều

Nỗi nhớ cồn cào
Ngập tràn mùa ha
Em vẫn gọi hoài
Một tiếng :
- Anh yêu !!!!!


pnv


28/7/2013


.

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh

Phạm Ngọc Vĩnh đã viết:
Mai Việt Đức đã viết:



                http://i1203.photobucket.com/albums/bb394/phamquehang/0074_zps6593379c.gif     
           
LỠ
4 tháng 6 2013 lúc 16:44

Ta lỡ yêu em, lỡ mất rồi
Lỡ đành thương xót cánh hoa rơi
Lỡ ôm tưởng mộng về bên gối
Lỡ dở tình ta, lỡ một đời

Ta lỡ yêu em, lỡ mất rồi
Lỡ vương giọt nắng cuối dòng trôi
Lỡ đem trăng gió vào trong mộng
Lỡ viết câu thơ, lỡ trao lời

Ta lỡ yêu em, lỡ mất rồi
Lỡ theo duyên thắm đến cuộc chơi
Lỡ lùa sương khói vào hồn lạnh
Lỡ bước sang sông, lỡ tiếc đời

Ta lỡ yêu em, lỡ mất rồi
Lỡ về ghép nhặt mảnh tình tôi
Lỡ se chỉ thắm nhành duyên muộn
Lỡ níu thời gian, lỡ tiếng cười

Ta lỡ yêu em, lỡ mất rồi
Lỡ đành ôm trọn một mình thôi
Lỡ câu quan họ về hay ở
Lỡ dở nhân duyên, lỡ kiếp người...[/quote]

                                


GỬI EM !

Nhiều lần lỡ . nhưng một lần không lỡ
Thế là ta lại có em yêu
Hơn một lần , thế thôi cũng đủ
Những phút giây em đến , dáng yêu kiều !

Hy vọng em sẽ không lỡ mãi nữa nhé !


pnv


.

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mai Việt Đức

Phạm Ngọc Vĩnh đã viết:



NÓI VỚI BIỂN

     
Anh muốn viết bài tình ca trên cát
Sóng mang đi ngân khúc hát tình nồng
Khi tắt gió âm thầm nhìn biển lặng
Lúc triều cường muốn ngắm sóng biển dâng

Anh muốn in trên cát những vết chân
Nơi cuối bờ sóng chẳng hề xô tới
Để những bước muộn màng trong chới với
Ơi biển nào biết tới lúc hoàng hôn

Còn nhớ nhau còn thác đổ mưa tuôn
Cho dòng nước xuôi về nơi biển cả
Biển mênh mông có gì đâu xa lạ
Mà bước chân chẳng tới hết bến bờ

Để hôm nay đứng trước biển thẫn thờ
Anh viết mãi viết hoài trên bãi cát
Những dòng chữ muốn nói lời tha thiết
Một tình yêu da diết biển mình ơi !

    
26/7/2013




NÓI VỚI ANH

Em muốn giữ khúc tình ca trên cát
Nhưng sợ sóng cồn cào, xô bờ bãi cuốn đi
Cát và thơ chia vọng khúc phân ly
Em sợ mình tan biến...

Em muốn lắm, dấu chân trên cát biển
Nhưng một ngày mưa gió lại xóa nhòa
Sóng chẳng còn hát mãi khúc tình ca
Sóng cuốn tình đi mãi...

Em sợ rằng sóng biển kia mê mải
Chẳng giữ nổi bên mình một phút bình yên
Chẳng giữ được câu hát êm đềm
Chẳng giữ anh được nữa

Anh cứ viết tiếp đi, câu ca ngày xưa cũ
Viết cho biển bao la, cho sóng mãi nồng nàn
Nhưng viết lên muôn trượng của không gian
Nhờ gió về ru lại...

Em không phải đợi chờ trong khắc khoải
Trong mênh mang, trong những khúc bổng trầm
Chỉ cần nghe gió thì thầm
Lời ca anh còn đó...

Mai Tiểu Sinh

Đoạn tống nhất sinh duy hữu tửu,
Tầm tư bách kế bất như nhàn.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh




           http://images.yume.vn/blog/201101/19/1295450816_trang%20khuyet.jpg



         LÚA SỮA


    Lúa vừa cúi gật bông treo
    Hạt đang mọng sữa, gió reo trên đồng
    Về quê cứ đứng lặng trông
    Thơm thơm hương sữa mênh mông sắc chiều
    


pnv
29/7/2013


.

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [43] [44] [45] [46] [47] [48] [49] ... ›Trang sau »Trang cuối