MÃNH LỰC ĐỒNG TIỀN
Vạn tuế vạn năng chỉ có “tiền”,
Dáng huyền ẩn lộ phép bùa tiên.
Hồi sinh cải tử cho người chết,
Dưỡng trí an thần chữa bệnh điên.
Đút túi vài tờ quên cả giận,
Cầm tay một sấp hết luôn phiền.
Mua tình, mua tội, mua danh nghĩa,
Đặt cọc nhân gian, địa với thiên.
Dương Hồng Kỳ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
DHK và Thơ.......
ĐÀ LẠT MỘT HOÀNG HÔN
Đà Lạt chiều mơ bóng lạc đà,
Ta lăn mình đến thác Tăn-La. (#1)
So cảnh, sánh người, mầm xanh cỏ,
Tìm cá nhìn sim sắc tím cà.
Đẽo đá ngồi cầm viên đá đẽo,
Xơi trà lặng ngắm phía trời xa.
Hồn hoang liếc mắt, hoàng hôn xuống,
Bầy má hồng kia biết mấy bà?
(#1) Thác Đa-Tăn-La
ĐÈO HẢI VÂN
Vai hẩng nhìn đèo thấy đá leo,
Đường cong, đường thẳng vắt ngoằng nghoèo.
Đi lên một ngã đường triền dốc,
Tụt xuống ngàn cân mạng chỉ treo.
Trưa nắng cực thân người giọt đổ,
Chiều sương phủ bến bóng thuyền chèo.
Vực sâu rậm rạp như rừng thẳm,
Hụt cẳng làm mồi lũ hổ beo.
HOANG ĐỊA
Vườn em rộng rãi ở khu này,
Cống rãnh bên bìa tách rẽ hai.
Rậm rạp lau dài chưa kẻ phạt,
Tơ hơ gò mát thiếu người cày.
Đá bèo cỏ mướt nương giòng suối,
Cực nắng dù che sát cánh ai…
Lồng lộn tìm khe sâu nước rỉ,
Trồng hoa tưới ướt nhớ mong hoài!
KỲ QUAN
Sơn lâm hùng vĩ đẹp như thơ,
Du khách từ lâu vẫn đợi chờ.
Chỗ lõm đá lồi ngay giữa lạch,
Lau thưa cỏ rậm dọc ven bờ.
Một khe nước chảy tuôn giòng suối,
Hai ngọn đồi căng tột đỉnh mơ.
Lồ lộ tòa thiên nhiên ngát tỏa,
Lim dim mắt liếc khói sương mờ.
BỘ CHỈ HUY HẺO LÁNH
Một khe nước chảy rạt rào tuôn,
Rậm rạp hai bên mọc cỏ buồn.
Phòng trước khách du dừng bước nghỉ,
Cửa sau dân thứ ẩn mình buôn.
Ra vào chỗ kín đầy hang núp,
Thoát chạy đường quanh có ngõ chuồn.
Sào huyệt dung thân khi bại tẩu,
Đi đâu thì ráng nhớ đây nguồn.
Dương Hồng Kỳ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
nguyen8phuong đã viết:
MÃNH LỰC ĐỒNG TIỀN
Vạn tuế vạn năng chỉ có “tiền”,
Dáng huyền ẩn lộ phép bùa tiên.
Hồi sinh cải tử cho người chết,
Dưỡng trí an thần chữa bệnh điên.
Đút túi vài tờ quên cả giận,
Cầm tay một sấp hết luôn phiền.
Mua tình, mua tội, mua danh nghĩa,
Đặt cọc nhân gian, địa với thiên.
Dương Hồng Kỳ
Tiền - Bạc !
Xưa nay vẫn thế bạo vì tiền
Tiền lắm mong rằng mua được tiên
Hám bạc thiêu thân lắm kẻ chết
Tham vàng bỏ xác khối thằng điên
Sân si kiếm chác mua sầu tủi
Hỷ xả buông lơi bán muộn phiền
Hai ngắn bốn dài ra nghĩa địa
Bạc vàng mọi thứ trả về thiên !
L.K.H 23/12/2013
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=5105c86502808c9dcd66a0b8d921ebb6"><font color="blue"><b>Thơ cổ Lê kinh Huyền phần 1 </b></font></a></td></tr></tbody></table>
"http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=bkDYrcuJOSk9GouaL4BqFQ"><font color="red"><b>Thơ mới Lê kinh Huyền phần 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>[/html]
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
NP rất vui vì Anh Lê Kinh Huyền đã vào thăm nhà và hoạ thơ
NP Kính chúc Anh Giáng Sinh An Lành, Hạnh Phúc
Năm mới Nhiều Sức Khoẻ, Vạn Sự Như Ý.....
Kính mến,
N Phương
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
NHẮN NGƯỜI TÌNH
Chiều nào gót bước đến thăm tôi,
Gắn bó tình xưa cũng muộn rồi.
Xác lạnh đau buồn nay ngã gục,
Hồn hoang mỏi mệt đã buông xuôi.
Thương về dĩ vãng từng hơi thở,
Trả lại thời gian những nụ cười.
Dẫu chết lòng này không hối hận,
Ngày qua gọi mãi tiếng yêu người.
Dương Hồng Kỳ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
PHÚT CẠN NGHĨ
Sử sách còn ghi điển tích này,
Anh hùng vì sắc chí lung lay.
Dù không sợ kiếm đao phân xác,
Dẫu chẳng sờn voi ngựa xé thây.
Nghe tiếng dỗ dành khôn hóa dại,
Tin lời phủ dụ ngọt thành cay.
Thà rằng ngọc nát nơi binh lửa,
Mơ ngói toàn chi để nhục thay!
Dương Hồng Kỳ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
IM LẶNG LÀ VÀNG
Nói nhiều, nói ít cũng là thừa!
Sự thật mất lòng, ai có ưa?
Thà ngậm miệng này cho hết chuyện,
Tội gì tranh luận với day dưa!
DHK
KHUYÊN ANH EM
Huynh-đệ một nhà phải nhớ ghi,
Anh em ruột thịt chớ phân bì.
Khôn cùng thiên-hạ còn chưa bõ,
Dại với thân-nhân đã hại gì?
Mặc kẻ tấu xàm, đừng đố kỵ,
Kệ ai ghanh tị, chớ đa nghi.
Người dưng khác họ thường soi bói,
Chẳng lẽ làm trò cho chúng khi?
Dương Hồng Kỳ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
PHÔI PHA
Có những đêm khuya buốt não nùng,
Tình thơ thức giấc nhủ tơ lòng.
Lần đầu gặp gỡ tim rung động,
Phút cuối chia ly lệ ướt nồng.
Từ thuở xa người ngăn cách trở,
Qua đêm cạn chén bước về không.
Gửi hồn đắm đuối trong cơn mộng,
Nghe tiếng mưa rơi buốt lạnh lùng.
Dương Hồng Kỳ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
nguyen8phuong đã viết:
IM LẶNG LÀ VÀNG
Nói nhiều, nói ít cũng là thừa!
Sự thật mất lòng, ai có ưa?
Thà ngậm miệng này cho hết chuyện,
Tội gì tranh luận với day dưa!
DHK
CHƯA HẲN
Tránh vỏ dừa thì gặp vỏ dưa,
Không gì mà họ cũng không ưa.
Lặng im cứ nghĩ ta khinh bỉ,
Những chuyện thị phi đã quá thừa !
T.K
Thơ là lời nói theo vần
Là bao ý tứ cộng phần nghĩ suy !
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
nguyen8phuong đã viết:
MÃNH LỰC ĐỒNG TIỀN
Vạn tuế vạn năng chỉ có “tiền”,
Dáng huyền ẩn lộ phép bùa tiên.
Hồi sinh cải tử cho người chết,
Dưỡng trí an thần chữa bệnh điên.
Đút túi vài tờ quên cả giận,
Cầm tay một sấp hết luôn phiền.
Mua tình, mua tội, mua danh nghĩa,
Đặt cọc nhân gian, địa với thiên.
Dương Hồng Kỳ
BỞI TIỀN
Nức nở, thở than chẳng có tiền,
Có tiền thì sướng tựa thần tiên.
Thần tiên có của khác người tục,
Người tục không tiền giống kẻ điên.
Điên loạn làm bao điều uẩn trí,
Trí cuồng gây lắm sự ưu phiền.
Phiền hà, phiền não, phiền nhân thế,
Thế giới vì tiền bất kể thiên.
T.K
Thơ là lời nói theo vần
Là bao ý tứ cộng phần nghĩ suy !
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook