Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] [96] [97] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Vodanhthi

.
Giáo sư Nguyễn Phước Tương (tức Tương Lai), cựu cố vấn của hai đời thủ tướng Việt Nam: “Nói cho cùng, Marx là một nhà tư tưởng vĩ đại,” ông nói, “Nhưng nếu như thế giới này chưa từng có Marx thì có lẽ sẽ tốt đẹp hơn.”
.
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ hoang

Thái Thanh Tâm đã viết:

Cỏ hoang ơi ! Trong những điều cậu bé này diễn thuyết có bao nhiêu % của người lớn chuẩn bị cho cậu ?
Bác Thái phải chăng đã quá coi thường lớp trẻ chăng? Em thì không dám đoán bừa về câu hỏi của bác.
Nói chung bài diễn thuyết dài 1 tiếng đồng hồ của cậu bé này cũng không phải là liên tục, nó được thu âm nhiều lần rồi ghép lại. Vì vậy có một số nội dung bị lặp lại.

Những gì cậu bé đó nói, theo quan điểm cá nhân của em, nói chung cũng khá dài dòng rườm rà, chỉ để toát lên một vài điểm:

1- Chương trình giáo dục phổ thông của chúng ta đã quá tải và vẫn đang quá tải (điều này xưa như trái đất, đã nói đến không dưới 10 năm nay).

2- Cách thức tiến hành giáo dục hiện nay hoàn toàn vô nghĩa: Biến học trò thành một cái máy đi thi: "học để đi thi chứ không phải học vì thấy mình cần học"

3 - Hệ thống giáo dục không phát triển được năng khiếu tài năng, thậm chí làm thui chột tài năng. Bởi vì với quĩ thời gian như hiện tại thì học trò đã bị lấp đầy bởi những thứ "bắt buộc", không còn thời gian rỗng cho học trò tự trau giồi cái "năng khiếu"
là lá trên rừng, là cỏ dưới đất, là nước Biển Đông...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ hoang

Vodanhthi đã viết:
.
Giáo sư Nguyễn Phước Tương (tức Tương Lai), cựu cố vấn của hai đời thủ tướng Việt Nam: “Nói cho cùng, Marx là một nhà tư tưởng vĩ đại,” ông nói, “Nhưng nếu như thế giới này chưa từng có Marx thì có lẽ sẽ tốt đẹp hơn.”
.
Hồi học đại học em có bị "nhồi" một số thứ do Marx viết, ngay từ thủa ấy em đã chán cái ông này nên sau này khi tự mình quyết định quyền đọc thì em không tìm sách của Marx để đọc, bởi thế không biết "tư tưởng vĩ đại" đến mức nào
là lá trên rừng, là cỏ dưới đất, là nước Biển Đông...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

cỏ hoang đã viết:
Thái Thanh Tâm đã viết:

Cỏ hoang ơi ! Trong những điều cậu bé này diễn thuyết có bao nhiêu % của người lớn chuẩn bị cho cậu ?
Bác Thái phải chăng đã quá coi thường lớp trẻ chăng? Em thì không dám đoán bừa về câu hỏi của bác.
Nói chung bài diễn thuyết dài 1 tiếng đồng hồ của cậu bé này cũng không phải là liên tục, nó được thu âm nhiều lần rồi ghép lại. Vì vậy có một số nội dung bị lặp lại.

Những gì cậu bé đó nói, theo quan điểm cá nhân của em, nói chung cũng khá dài dòng rườm rà, chỉ để toát lên một vài điểm:

1- Chương trình giáo dục phổ thông của chúng ta đã quá tải và vẫn đang quá tải (điều này xưa như trái đất, đã nói đến không dưới 10 năm nay).

2- Cách thức tiến hành giáo dục hiện nay hoàn toàn vô nghĩa: Biến học trò thành một cái máy đi thi: "học để đi thi chứ không phải học vì thấy mình cần học"

3 - Hệ thống giáo dục không phát triển được năng khiếu tài năng, thậm chí làm thui chột tài năng. Bởi vì với quĩ thời gian như hiện tại thì học trò đã bị lấp đầy bởi những thứ "bắt buộc", không còn thời gian rỗng cho học trò tự trau giồi cái "năng khiếu"
Những người tài năng, thành danh, thậm chí chói sáng cũng không bao giờ coi thường lớp trẻ. Huống hồ mình chỉ là một người rất bình thường. Mình hiểu hậu sinh khả uý là một quy luật tất yếu của xã hội loài người. Ngay tại một thời điểm cụ thể nào đó luôn có nhiều người trẻ vượt xa nhiều người già về tri thức...
Ở cái video trên không biết cậu bé con cái nhà ai? Mình có cảm giác cậu ta đã học thuộc lòng từng đoạn để diễn trước máy quay. Cậu ta nói rất nhanh, mạnh, lưu loát và cố diễn cảm. Nhưng m dám chắc nhiều ngôn từ buột ra, cậu ta không thể hiểu được, hiểu hết nội hàm của nó. Nhiều câu chỉ những nhà chuyên môn phải bỏ ra cả đời mới có những hiểu biết tường tận, đầy đủ, sâu xa...
Cũng trong chủ đề này, m nhớ không nhầm thì đã có người post mấy bài liên quan đến chương trình thực nghiệm của giáo sư Hồ Ngọc Đại và các cộng sự của ông. Đọc được mấy bài đó m buồn, hụt hẫng như còn gì trong người mất nốt.
Chắc hẳn có nhiều người đau đớn lắm. Tuy hiện không làm gì thay đổi được cái mục tiêu thực của giáo dục, nhưng trút ra được những đau đớn, bực bội...nó cũng làm cho tâm can đỡ nặng trĩu...
Mượn lời cậu bé để những người có tâm có tài nhưng thiếu quyền muốn nhắn gửi cho các thế hệ sau...???
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ hoang

Em chưa đọc được những bài viết của GS Hồ Ngọc Đại, nhưng em có xem bác ấy trả lời trên ti-vi, em có cảm nhận bác ấy mới là nhà giáo dục mà thế hệ trẻ mong đợi. Nhưng tiếc là bác ấy lại không phải là bộ trưởng
là lá trên rừng, là cỏ dưới đất, là nước Biển Đông...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Tuấn Khỉ đã viết:
Thái Thanh Tâm đã viết:
Ông ấy có tiền thì ông ấy in sách, dịch ra tiéng nước ngoài, gửi đi biếu trong và ngoài nước. Việc làm này không mới lạ. Cái mong nổi danh cũng không lạ. Không có tài mà mong nổi danh kể cũng hơi buồn cười. Nhưng cái đáng buồn và đáng cười nhất, là những người có trách nhiệm trong hội nghề nhắm mắt tận tụy làm trò hề.
Ở nước ta, trò hề có khi ra nhiều tiền hơn trò không hề đó bác Thái.
TK nói quá đúng! (TTT)
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

cỏ hoang

Cha giết con - oan thấu trời xanh! http://tuoitre.vn/Chinh-t...n-oan-thau-toi-troi!.html

buộc tội kiểu thời trung cổ, nhà tù kiểu thực dân!!!
là lá trên rừng, là cỏ dưới đất, là nước Biển Đông...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

cỏ hoang đã viết:

Hồi học đại học em có bị "nhồi" một số thứ do Marx viết, ngay từ thủa ấy em đã chán cái ông này nên sau này khi tự mình quyết định quyền đọc thì em không tìm sách của Marx để đọc, bởi thế không biết "tư tưởng vĩ đại" đến mức nào
Nước Đức sản xuất ra hai nhân vật kiệt xuất, và họ cũng có hai tác phẩm kiệt xuất: Adolf Hitler viết Mein Kampf, và Karl Marx viết Das Kapital.

Khoảng năm 1970, tôi đã xem Das Kapital và biết rằng đó là sai lầm lớn nhất của nhân loại.
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Sự xấu hổ với lịch sử!

Bùi Hoàng Tám Thứ năm ngày 2 tháng 5 năm 2013 2:34 PM

Sự đối mặt với lịch sử luôn là điều khủng khiếp của mỗi thế hệ bởi không ai thoát khỏi lịch sử! Ai có công, lịch sử và nhân dân không quên và ngược lại. Hãy biết xấu hổ thật nhiều bởi đây là đặc điểm chỉ con người mới có.
Bộ VH-TT&DL vừa trình Chính phủ đề án chọn Quốc hoa đồng thời tổ chức hội thảo, lấy ý kiến nhân dân qua bầu chọn trực tiếp và qua Intenet. Theo đó, 62,1% số ý kiến được hỏi trên mạng Internet chọn hoa sen, 16% chọn hoa Đào, 5% chọn hoa Ban và 2% chọn hoa tre và nhiều ý kiến khác...
Thế nhưng một số người lại đặt câu hỏi có cần thiết phải chọn Quốc hoa vào thời điểm này hay không?
Thậm chí, trên một số tờ báo, bức xúc trước thực trạng tham nhũng hiện nay, một số độc giả còn đề xuất chọn… hoa hồng và hoa trinh nữ. Điều hài hước ở đây là hoa hồng được hiểu chung là phần trăm (%), là chia chác, là phong bao, phong bì tham nhũng hối lộ. Còn hoa trinh nữ có cái tên dân gian là loài hoa… xấu hổ!
Những ý kiến trên có vẻ hài hước nhưng ẩn chứa trong đó là một sự thật chua chát đến đắng lòng. Đó là tệ nạn tham nhũng, hối lộ, chia chác (hoa hồng) “nở rộ” khắp nơi. Nó như một sự “tất yếu trong cuộc sống” mà đỉnh cao có lẽ ở Hà Nội với lời nhận xét của Bí thư Thành ủy Phạm Quang Nghị: “… những nơi khác khi “bôi thì trơn”, còn ở chúng ta “cũng bôi mà không trơn”! Tức là có thể hiểu tiền vẫn lấy (hoa hồng % vẫn nhận) nhưng việc không làm.
Cùng nở rộ với những “bông hoa hồng phần trăm” là loài hoa xấu hổ của những ai có lương tri, có tấm lòng đối với non sông, đất nước .
Không xấu hổ sao được khi mà tổ quốc thống nhất đã gần 40 năm mà vừa mới thoát khỏi ngưỡng nước nghèo của thế giới.
Không xấu hổ sao được khi tình trạng nói một đằng làm một nẻo, sự dối trá đã trở thành “nỗi nhục lớn” như lời giáo sư Hoàng Tụy.
Không xấu hổ sao được khi nạn tham ô, tham nhũng nhung nhúc như một “bầy sâu” trong một nồi canh theo lời Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
Không xấu hổ sao được khi những vụ tham ô, tham nhũng ngày càng tinh vi và nghiêm trọng, có những vụ đẩy nền kinh tế cả nước vào cảnh lao đao như vụ Vinashin, Vinalines…
Không xấu hổ sao được khi cả nước có đến hơn 9.000 giáo sư, tiến sĩ mà mỗi năm không có nổi vài ba cái sáng chế, thậm chí không có được một bài báo trên tạp chí khoa học uy tín.
Không xấu hổ sao được khi còn nhiều lắm những em thơ áo không đủ ấm, cơm không đủ no, sách không đủ học. Không xấu hổ sao được khi mỗi dịp tựu trường là một cuộc chạy đua bằng những chiếc phong bì chứa đầy ngoại tệ.
Không xấu hổ sao được trước cảnh bệnh nhân chen chúc, chui từ gầm giường ra chào Bộ trưởng Y tế.
Không xấu hổ sao được khi tai nạn giao thông vào loại hàng đầu thế giới và mỗi khi tan tầm là nhiều con đường kẹt cứng.
Không xấu hổ sao được khi có những người phụ nữ Việt Nam xếp hàng bán mình làm dâu xứ người như cảnh bán nô lệ thời Túp lều bác Tôm.
Không xấu hổ sao được khi nền hành chính mà có đến 30% công chức có cũng được mà không cũng được.
Không xấu hổ sao được khi người ta cần đến một tháng để soạn một bức thư và hơn một năm để soạn một cái thông tư.
Có lẽ khó có thể kể hết về những sự việc đáng xấu hổ đã và đang diễn ra hàng ngày, hàng giờ ở mọi miền của đất nước.
Không chỉ xấu hổ với thế hệ hôm nay mà tủi hổ với cả mai sau.
Chúng ta sẽ nói như thế nào với cháu con hay ngược lại, rồi đây lịch sử sẽ nói gì về thế hệ chúng ta hôm nay?
Sự đối mặt với lịch sử luôn là điều khủng khiếp của mỗi thế hệ bởi không ai thoát khỏi lịch sử!
Ai có công, lịch sử và nhân dân không quên và ngược lại.
Hãy biết xấu hổ càng nhiều càng tốt bởi đây là đặc điểm chỉ con người mới có.

Bùi Hoàng Tám
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Philippines thừa nhận bắn tàu Đài Loan

Lực lượng Bảo vệ Bờ biển Philippines hôm nay thừa nhận đã bắn vào tàu cá của Đài Loan, nhưng không xin lỗi vì cho rằng tàu Đài Loan đánh cá trái phép trong vùng nước của Philippines.

http://vnexpress.net/Files/Subject/3b/be/47/1e/tau-ca-dai-loan.jpg


Con tàu cá bị bắn ở vùng nước tranh chấp sáng qua. Ảnh: China Post
"Họ bắn vào phần máy để làm máy tàu ngừng hoạt động. Nếu có ai đó tử vong, chúng tôi xin chia buồn nhưng sẽ không xin lỗi", Inquirer dẫn lời người phát ngôn Lực lượng Bảo vệ Bờ biển Philippines Armand Balilo nói.

Ông Balilo cho biết vụ việc xảy ra ở trong vùng nước của Philippines, không nằm trong vùng tranh chấp với Đài Loan hay quốc gia nào, và các nhân viên của ông đã thực hiện đúng chức trách để ngăn chặn hành vi đánh cá trái phép.

Theo ông Balilo, tàu của tuần duyên Philippines dài 30 m, nhìn thấy hai tàu cá và cố gắng tiếp cận những tàu này. Lực lượng bảo vệ bờ biển bắn vào tàu nhỏ hơn sau khi nó định đâm vào tàu Phillipines.

Tàu của Philippines đã rời đi sau khi con tàu thứ ba, "chiếc tàu to màu trắng" xuất hiện. "Người của chúng tôi cảm thấy bị đe dọa nên đã rời khỏi khu vực", Balilo nói.

Người đứng đầu Đài Loan Mã Anh Cửu đã yêu cầu Philiippines phải xin lỗi vì vụ việc. Đài Loan cho biết một ngư dân 65 tuổi của đảo này thiệt mạng và con tàu bị hư hại nặng. Người đứng đầu cơ quan ngoại giao Đài Loan David Lin cho biết ông cũng rất giận dữ.

Vụ việc được đăng tải nổi bật trên các phương tiện truyền thông của Đài Loan, lên án mạnh mẽ hành động của Philippines và dẫn lời thuyền trưởng của tàu cá nói rằng ông không đi vào vùng nước của quốc đảo Đông Nam Á.

"Tàu của Philippines bắn dữ dội vào tàu cá của chúng ta, một ngư dân dày dạn bị bắn chết", tờ China Times viết. Hung Yu-chih, thuyền trưởng con tàu, cũng là con trai ngư dân thiệt mạng, nói rằng súng của Philippines bắn nhiều phát về phía họ. Một phát đạn trúng vào hầm nhiên liệu của con tàu chỉ có 4 người. Sau đó, hai tàu cá khác xuất hiện khi nhận được tin cấp cứu và kéo con tàu về cảng phía nam Đài Loan.

Năm 2006, một thuyền trưởng tàu cá Đài Loan bị bắn chết ở phía bắc Philippines. Đài Bắc phản đối Philippines vì sử dụng vũ khí không thích hợp.

Đài Loan tuyên bố độc lập từ năm 1949 nhưng Trung Quốc đại lục vẫn coi đây là một phần lãnh thổ. Từ Bắc Kinh, phát ngôn viên của Văn phòng quan hệ với Đài Loan tuyên bố lên án mạnh mẽ "vụ nổ súng gây chết người" và đòi chính phủ Philippines điều tra "ngay lập tức và kỹ lưỡng".

Vũ Hà

Sao ông Phi dại thế
Chẳng khôn như bác Việt láng giềng !!!

TTT
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] [96] [97] ... ›Trang sau »Trang cuối